Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

Giới thiệu Chùm Thơ trên Trang Đối Lực 178




MIỀN ĐẤT QUÊ HƯƠNG

Tôi với anh chưa một lần gặp gỡ
Ý tình văn nghệ... náo nức hồn tôi!
Trót sinh ra, ta làm kiếp con người
Xa cố quốc làm sao không đau xót?

Tôi yêu quê Nam tuổi xanh mật ngọt
Lũy tre xanh bao bọc cánh đồng làng
Hàng dừa xiêm, gió lay nhẹ mơn man
Thu tiễn hạ... lúa vàng vùng châu thổ

Mương sau chùa, tôi thường câu quen chổ!
Cá lóc, cá rô, háo hức đớp mồi...
Cuối xóm trưa bà ru cháu à ơi...
Ngoài ruộng trảng, vẳng tiếng trâu nghé ngọ

Quê Nam hỡi, nhớ thương sao là nhớ!
Nhớ mẹ ngồi sàn gạo bên hông nhà
Bảo vệ quê, cha đi lính miền xa...
Nơi xóm cũ, mẹ sống đời chinh phụ!

Dòng Cửu Long tràn bờ sông bãi sú
Mang phù sa cho lúa tốt nếp tươi
Châu Đốc, Long Xuyên ngược đến Tháp Mười
Nơi nước ngọt cây lành từ bao thuở...

Bạc Liêu, Năm Căn, Vị Thanh, Cờ Đỏ...
Gương liệt oanh chiến tích vẫn còn đây
Ôi Sài Gòn, kỷ niệm đẹp chưa phai
Đường Nguyễn Du với hàng me bóng ngã

Chợ Bến Thành tưng bừng trong nắng hạ
Thương những chiều hò hẹn cổng Văn Khoa
Tuổi học trò ôi kiều diễm ngọc ngà
Mái tóc huyền xõa vai gầy áo trắng

Thời thanh xuân đẹp màu trời xanh thẳm
Nhớ làm sao hòn Phu Tử, Vũng Tàu...
Nắng chiều buông trên sóng biển lao xao
Xuôi tàu đêm: Huế, Nha Trang, Đà Nẵng...

Bao năm qua, mang nỗi buồn xa vắng
Mỗi chặng đường, mỗi cảnh sống trong tôi
Đây đất tạm dung, là đất của người...
Vùng đất đứng muôn đời... là đất Việt

Chưa gặp lại, dù một lần... nuối tiếc!
Ở nơi nao, cũng giòng giống Lạc Hồng
Anh sông Hương, tôi nhánh cuối Cửu Long
Cùng nuối tiếc, chung nỗi buồn xa xứ!

Quê anh đó, có sông Hương núi Ngự
Có hồ Tịnh Tâm, lấp loáng ánh trăng
Đàn Nam Giao, chuông Thiên Mụ đêm rằm
Núi Ngọc Trản, Văn Lâu, Hoàng Thành Huế...

Nước Việt Nam đấp xây bằng máu lệ
Ai oán nào hơn cái Tết Mậu Thân!
Đường xâm lăng, giặc cưỡng chiếm miền Nam
Vạn người mạng vong chôn mồ tập thể...

Buồn não nuột Huế xưa ơi! Thương Huế...
Nhớ Trường Tiền, vĩ Dạ, nhớ sông Hương...
Bóng dáng ai thấp thoáng lối mờ sương...
Ôi hoài niệm xác xao... tình viễn xứ!

DƯ THỊ DIỄM BUỒN


 ĐÔI MẮT ‘’GENE’’

Ai di truyền ‘’Gene’’ đôi mắt Em ghen ?
Để Ta thuở Thiên đàng chưa biết khóc !
Đường Địa ngục bao giờ cây cỏ mọc,
Bước chân đi hạt bụi dính trên tay,
Hơi rượu nào đỏ mặt khuấy cơn say ?
Những chiếc lá liếc mình trên mặt nước.

Những con ngựa hoang - Những sườn tóc ướt - ?
Những đường gân xanh - Những Thái Dương buồn –
Hay tim Em có những giọt mưa tuôn
Ta lặng lẽ đứng nhìn hoang dã rét !
Núi buốt lạnh sông hồ mây rỉ sét,
Tiếng mơ hồ hú vọng rớt mong manh ?

Đôi mắt ‘’Gene’’ như âm nhọn bay nhanh,
Trời chẻ góc trên những băng ghế đá ?
Những hình ảnh méo mó kỳ dị lạ,
Ngón tay Em lẩy bẩy móng vô hình,
Ta nghe tình chạy lạnh khắp hành tinh,
Những trận gió mới - Bờ sông cửa sổ.
 
Em có phải đôi mắt ‘’Gene’’ mệnh số ?
Hóa kiếp người trong cuộc sống rong chơi !
Hù dọa Ta mê hoặc xác không lời,
Đến hung bạo ngông cuồng hoang quái dị,
Hay vẻ đẹp không nguyên căn triết lý ?
Trôi lững lờ giữa sắc sắc không kh6ng !

Tại sao Ta nợ môi mắt Em hồng ?
Đến lả lướt rừng xanh ca vũ trụ !
Lời man rợ điêu u tình dã thú,
Kiếp giang hồ từ một thuở xa xưa ?
Vốn về đây trong nóng bỏng mây mưa !
Những con ngựa hoang - Những sườn tóc ướt - ?

TRÚC LANG OKC
 Thu Đinh Dậu 2017


    NGÀY TÀN của ĐẢNG   

    Cơ đồ Nhà Sản đến ngày tàn,
    Trọng Lú đi đêm với Hán gian.
    Đả hổ diệt ruồi mong giữ ghế,
    Rung cây nhát khỉ mộng làm bàn.
    Thanh trừng nội bộ chia phe nhóm,
    Móc nối ngoại bang… rã đảng đoàn.
    Hy vọng niềm tin vào Tuổi Trẻ
    Cứu nguy Dân Tộc, giữ Giang San.

    California, August 6, 2017
    HỒ CÔNG TÂM  

Vùng Lên Nắm Lấy Thời Cơ

Nô cộng buôn dân sắp lụi tàn;
Vùng lên lật đổ bọn tà gian.
Bút lông vứt xuống - không thương tiếc;
Gươm súng vung lên - miễn luận bàn.
Vểnh mặt triệu người hòa một khối;
Đâu lưng muôn kẻ kết chung đoàn.
Thời cơ đã đến cùng nhau tiến;
Biển cũng lấp bằng - núi cũng san.

06-8-2017
Thảo Chương Trần Quốc Việt

90 Năm Mái Trường Mến Yêu

Mừng ngôi trường 90 năm
Nghe như tiếng gió lâng lâng vẫy chào
Tiếng chim mừng hót xôn xao
Dìu bao kỷ niệm lượn vào ngày xưa

Qua bao sáng nắng chiều mưa
Từng hàng ngói đỏ cũng vừa rong rêu
90 năm thoáng qua vèo
Ngôi trường cổ kính thêm nhiều danh vang

Nổi danh trò giỏi chăm ngoan
Nổi danh thế giới bảng vàng khắc tên
Nổi danh kỷ luật trường nghiêm
Thầy trò quí mến càng thêm hài hòa

Thưở đầu trường được gọi là
Lycée Petrus Ký tha thiết lòng
Học trò cứ mãi ước mong
Đậu vào trường để mẹ mừng cha vui

Mái trường xanh ngát khung trời
Ngát xanh tình nghĩa thả trôi tháng ngày
Học trò lễ độ vòng tay
Khoan dung ánh mắt bóng thầy mến thương

Đẹp thay truyền thống ngôi trường
Những lời tâm huyết vẽ đường trò đi
Khi mà tổ quốc lâm nguy
Ra đi vì nước sá gì gian nan...

90 năm đẹp rỡ ràng
Niềm vui mở cửa thênh thang gió luồn
Ngôi trường nổi tiếng danh thơm
Về trường tìm lại cội nguồn mến yêu

Trầm Vân


 GÓP LỬA CHỊ EM ƠI!

Thay lời đa tạ Quý Chị
về những sáng tác đấu tranh
đã phổ biến trên các diễn đàn.
*    *     *

Cùng được sáng từ vầng trăng chiếu rọi
Cùng mặt trời, được sưởi ấm sáng trưa
Ngày trôi qua, thương quá cảnh mù lòa
Bao mắt sáng đạy đòa trong Ngục Tối!
 
Đảng ngu muội không nghe lời chống đối
Chị em ơi! Không còn lối tháo lui
Đừng buông xuôi, giặc tới xin chớ lùi
Tay yếu đuối, thời ngàn lời góp lại!
 
Gom bút giấy, viết những… ngày mắt thấy
Những đắng cay từ… tháng ấy lưu đày*
Những đêm dài từ… năm ấy đến nay*
Ta đã trải cùng bi ai cố quốc.
 
Các Anh ngủ thời Chị Em canh thức
Cùng góp lòng cho Đại Cuộc, Nhà Chung
Noi Trưng Vương thổi cho Ngọn Lửa phừng
Dân đứng dậy, ta nằm yên sao đáng?

Ý Nga, 4-4-2014.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét