Thứ Tư, 26 tháng 6, 2019

THƯỢNG ĐẾ CHẲNG Ừ... - Thơ Như Thương

image.png


Dẫu mà Thượng Đế chẳng ừ...
Vẫn em rón rén về từ thiên thai
Về đem theo trái tim ai
Chưa hề nát ngọc vàng phai xuân thì
Cảm ơn sao mệnh Thiên di
Rằng em có lẽ mãi đi tìm tình
Mải mê theo một bóng hình
Là mơ hay thực vọng nghìn âm vang
Tìm anh, trú quán trăng vàng
Soi chung bóng đổ dịu dàng vòng tay
Phải chăng hồn giọt rượu cay
Đã nghiêng hết cả đắm say cõi trần
Tháng năm qua với môi gần
Đừng làm em khóc như lần đa đoan …

Như Thương

Khúc Hát Yêu Thương - Thơ Trầm Vân



Về đây hát nghĩa tình đầy
Hát bài Bụi Phấn nhớ thầy ơn cô
Phượng Hồng nghiêng cánh đỏ mùa
Nến hồng thắp Tuổi Học Trò lung linh

Về đây hát khúc Một Mình
Tình Như Mây Khói lênh đênh Thu Sầu 
Con đường Cỏ Úa  Nghẹn Ngào
Biệt Ly Miên Khúc đêm thao thức buồn

Về đây hát khúc quê hương
Hồn Quê nỗi Nhớ Sài Gòn lênh đênh
Chiều Làng Quê gió lượn tình
Suối Mơ tiếng sóng dỗ dành thương yêu

Ngậm Ngùi rơi giọt Nắng Chiều
Đêm Tàn Bến Ngự khua chèo sóng đưa
Giọt Mưa Thu nhớ Diễm Xưa
Nghìn Trùng Xa Cách giấc mơ rã rời

Về đây nghe tiếng Mưa Rơi
Chiều Mưa Biên Giới bồi hồi con tim
Ôm Sầu Lẻ Bóng từng đêm
Trao người nỗi nhớ nổi chìm gió sương

 Trầm Vân

Gió Mùa Hè - Thơ Nguyễn Thi Thanh Dương


Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2019

Vóc Ngọc - Thơ Như Thương


VÓC NGỌC

Yêu em ở chỗ em nằm
Chỗ dấu chân cát, chỗ trầm hương bay
Chỗ trời nghiêng đất, lệch mây
Em ơi vóc ngọc... Ta quay quắt tình
Trùng khơi có biết dặm nghìn
Lưu hoài bóng đổ. Mắt nhìn tìm nhau
Dẫu xa xăm vẫn một màu
Dẫu phai son đỏ, cạn sâu cõi lòng
Trăm năm biển của mênh mông
Nghìn năm Em vẫn nụ hồng riêng Anh
Đưa em theo sóng biếc xanh
Có con ốc nhỏ hóa thành lầu son
Trùng dương như thể môi ngon
Mặn nồng với biển, véo von với tình
Trăm nghìn hạt cát lung linh
Về đây hội tụ cung nghinh chúng mình

Như Thương
(13 Tháng Sáu, 2019)



Em Như Thương mần thơ 

Thơ Như Thương lời ru óng ả
Lục Bát vần lơi lả đắm say
Có người mơ nắm bàn tay
Hôn lên thật nhẹ sợ bay hương tình
 
Nàng Hậu Duệ cầm tinh con én
Mang mùa Xuân rón rén bay vê
Rải đầy mấy nẽo sơn khế
Khắp nơi thành thị thôn quê xóm làng

Hãy cùng lắng nghe nàng thổn thức
Lời tình ru làm nhức nhối tim
Có người ngây ngất lim dim
Thấy như vóc ngọc nắm im gọi mời...

OBLC

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019

NHÁNH NHÃN QUÊ HƯƠNG - Thơ Ngô Minh Hằng


(Kính dâng Hương Linh Mẹ - Xin chia sẻ với đồng hương tỉnh 
Hưng Yên và những người đồng tâm cảnh.)

Lòng trời nắng nhạt, căng đầy gió
Mẹ dắt con đi tắt cánh đồng
Lúa chín vàng tươi chờ thợ gặt
Vỗ tay lúa hát, chĩu từng bông
 *
Lúa thơm, hương lúa len vào tóc
Như gió len qua chuỗi hạt vàng
Mẹ nói với con vài mẩu chuyện
Rồi cười, môi mẹ thoảng hương lan
 *
Bù nhìn dăm chú đưa tay vẫy
Gió thổi, chim trời hoảng hốt bay
Một chiếc cầu vồng năm sắc đủ
Ngang trời vắt vẻo nối cung mây
 *
Xa xa tầm mắt, khe đồi trọc
Mấy dải mây hồng lãng đãng trôi
Trên thảm cỏ xanh, trâu gặm cỏ
Lẫn trong tiếng sáo, trẻ reo cười
 *
Con đi cạnh mẹ trên đường đất
Cỏ ấu hai bên đẹp tựa viền
Thỉnh thoảng có chùm hoa tím nhỏ
Mẹ rằng hoa của đất Hưng Yên
 *
Con đường bỗng thấy như dài lạ
(Đi mãi mà sao chẳng hết đường!)
Chợt mẹ đưa con đôi nhánh nhãn
Dịu dàng mẹ bảo nhãn quê hương!
 *
Con cầm chùm nhãn quê hương ấy
Da nhãn vàng nâu, quả nhãn tròn
Con mới cầm thôi, chưa nếm thử
Giật mình tỉnh mộng, thấy mình con !
 *
Mẹ ơi, con tiếc chi mà tiếc
Chùm nhãn quê hương, giấc mộng ngà
Lâu lắm đêm rồi con mới được
Mẹ về với mộng, mộng đơm hoa....
 *
Suốt ngày như vẫn thơm hương nhãn
Nhãn tiến, dày cơm, thịt nhãn giòn
Hương lúa cũng đầy trên sóng tóc
Và hình như mẹ vẫn bên con …
 *
Mẹ ơi, đất khách hồn vong quốc
Năm tháng cô đơn chĩu gánh sầu
Nhánh nhãn quê hương thơm quá, mẹ
Ước gì mộng ở với con lâu….

Ngô Minh Hằng

Thứ Tư, 19 tháng 6, 2019

NHỮNG VẦN THƠ GỬI NGƯỜI CHIẾN SĨ VNCH - Thơ Thiên Kim



Thêm một lần,  viết  vần thơ nho nhỏ
Gửi  những người anh:  Chiến sĩ Cộng Hòa 
Nhớ mãi,  ngày qua xa xăm lửa khói
Quê hương ta binh đạn bởi giặc thù
*Những người trai lớn lên từ đất Mẹ
Khi quê nhà đang tan nát hoang sơ
Đấng nam nhi,  không để mất cơ đồ
Tiếng gọi  quê hương!  Đáp lời sông núi...
*Bỏ lại mẹ cha,  giã từ  mái ấm
Xa đàn em nhỏ,  trẻ dại ngây thơ
Giã từ  học đường,  hành trang mang vội
Xa người yêu, những dòng lệ bùi ngùi
*Khoác áo chinh nhân,  đáp lời sông núi
Cho một ngày mai dân tộc yên vui
Vào quân trường: tập tành thành lính chiến
Bao gian nan ...Rồi,  chiến địa tung hoành
*Huynh đệ bên nhau, cùng  chung một hướng
Cứu nước non, lính bảo vệ đồng bào
Giải đất Mẹ . Ôi,  hoa  gấm biết  bao 
Anh gìn giữ, vì Ông Cha hiển hách !
*Anh yêu mây trời? Không Quân thử thách
Khoác áo bay, trên mây trắng đường dài...
Anh thích tung hoành?  Nhảy Dù chào đón
Mũ đỏ thiên thần,  cánh dù  lướt ngon
*Anh yêu  nước non? Thủy Quân Lục Chiến
Mũ xanh sáng ngời, hoa biển đón anh
Anh lính Mũ Nâu? Ngán gì quân giặc !
Chiến đấu miệt mài, chiến địa lừng danh
*Ôi chiếc Mũ Đen, Lực lượng đặc biệt
Anh đến,  anh đi ai nào hay biết?
Chiến sĩ Bộ binh trọn vẹn nghĩa tình
Một đời hi sinh cho toàn dân tộc !
*Việt Nam Cộng Hòa : Các anh dũng sĩ
Trọn tâm hồn dâng hiến Mẹ Việt Nam
Mang gươm thiêng của dòng giống Tiên Rồng
Diệt những kẻ hại dân và hại nước !
*Những năm tháng qua Dân Quân thắm thiết
Tình hậu phương luôn hướng đến chiến trường
Bao yêu thương mến tặng Lính biên cương
Tình sông núi Anh- Em ta chung bước
*Kỷ niệm đã qua, một đời vương vấn
Những tháng năm xưa vằng vặc nhớ hoài...
Vẫn tin một ngày ... Ánh nắng ban mai
Chan hòa sáng trên Quê hương tăm tối!
*Quê hương mình sẽ một ngày mở hội
Có khi nào "tàn bạo" sống lâu đâu?
Có khi nào "bạo chúa"  được bạc đầu?
Non sông mình sẽ nở hoa tươi thắm...

Thiên Kim

Yêu Dấu - Thơ Quách Như Nguyệt

Image result for hand in hand pics 
Yêu Dấu
Em muốn gọi anh, nói lời yêu dấu
Gọi cho anh, em nói em yêu anh
Để rồi nghe anh nói anh yêu em
Mình nói mãi, nói hoài… không biết chán

Em muốn gọi anh, mỗi ngày… nghe anh nói
Nghe tiếng anh, để vui cả một ngày
Giọng ấm áp, em nghe hoài ..ngây ngất!
Tim rộn ràng, mê tiếng nói, mê say!

Em muốn gọi, không cần chờ anh gọi
Hồi hộp chờ… nghe anh nói “hello cưng”
Tim đập tưng tưng, em vui quá chừng chừng!
Đời sống đẹp nhờ có anh yêu dấu

Em muốn gọi, muốn gọi anh yêu lắm!
Nỗi đam mê… ngày một lớn dần!
Nhớ mắt nhìn, nhớ bờ môi thương thân
Ôi nhớ quá! Muốn gần anh yêu dấu!

Mình gọi phone cho nhau hằng ngày
Mình gặp nhau ba, bốn lần trong tuần
Vẫn thấy nhớ, nhớ từng giờ từng phút!
Tình chúng mình hạnh phúc, chẳng gian truân

Vĩnh biệt anh, người em yêu dấu
Vĩnh biệt môi hôn, vĩnh biệt nụ cười
Vĩnh biệt quãng đời xa tít tắp mù khơi
Quá khứ ơi, tình xưa ơi…. Vĩnh biệt!

Quách Như Nguyệt
June 19th, 2019

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2019

SINH NHẬT CHUNG…THÁNG SÁU VĂN THƠ LẠC VIỆT - Thơ Dương Huệ Anh


Thời tiết năm Heo … quá thất thường,
Tháng 5 còn lanh. tuyết đầy đường…
Iowa  lut,, Texas lo bão,
Mấy bạn già đi…tiếc với thương !

O Đen Lý Tông đã buông dù,,.
Đề đốc Trần,* trăm tuổi cũng vù….
Bỏ chốn bụi hồng, nương Tịnh thổ,
Đinh Thành Tiên**… ghé bến  thiên thu…

Vô thường, luật sắt, có chừa ai,?
Ở lại đây, quen khóc vơi cười …
Gắng diệt tham, sân…thù vơi hận,
Mất, còn, thua được…gượng  mà vui !

Ngày  Sinh Nhật…Tháng   6, vui lên,
Hát lớn…cho quên hết muộn phiền ….
Lạc Việt, thơ văn…ca…. hội bút,
Làm, ăn, nghỉ…khỏe…kém gì tiên…!!!…

Chốn Thanh Hư, gặp lại người mơ,
Đại Đạo, mong phân định cuộc cờ…
Thế Giới Ba-Ngàn, an lạc sống,
Lục Hòa, hiển hiện Nhạc và Thơ…

Đề đốc Trần Văn Chơn
** Nhà thơ Tô Thùy Yên mất ngày 21/5/19 ở Texas
6/14/19                        Dương Huệ Anh

Chùm Thơ Á Nghi


ÁO EM DÀI TƯƠNG TƯ.
*
Trích tuyển tập BẮT ĐỀN EM
*
Hỡi em Ma Nữ đa tình
Thương anh đi chứ! Một mình buồn thay!
Gió rung tà áo em bay
Hồn anh lạc phách, có hay áo dài…?
Á Nghi
2-5-2013
     


ĐÃNG TRÍ
*
Trích tuyển tập MẸO NHỚ HỎI NGÃ
*
Mai này chẳng nhớ ra anh
Mắt thôi lóng lánh, độc hành, ngây thơ
Nói năng ngang ngạnh, dại khờ
Anh làm sao nhỉ, có chờ đợi em?
Mai này quên, nhớ rối rem
Thơ không viết nữa, ai thèm nhớ ai?
*
ảng kia khác với Đãng này*
Bên kia đãng trí, bên này đảng... ngu
Một bên ác, phải cho tù!
Một bên chính nghĩa, thiên thu Giữ Cờ!

Thương em đãng trí sơ sơ
Đảng kia? Khắc cốt, thơ em nhắc hoài!
Á Nghi và Anh**
30-7-2013.
MẸO NHỚ HỎI NGÃ
ÃNG TRÍ:   mất ngủ, trằn trọc vì nằm suy tư suốt đêm                                          > dấu NGÃ.
NG NGU: hỏi tại sao những kẻ bán nước đem xử người Yêu Nước?                 > dấu HỎI.
Người minh mẫn khi còn trẻ, già mới bị đãng trí,
nhưng các đảng CS càng già càng ngu hơn thời trẻ.
     
               


YÊU NGƯỜI, YÊU ĐỜI
*
Trích tuyển tập SẦU TÌNH
*
Trời vẫn mưa từ sáng tới chiều
Người sầu, thêm cảnh càng buồn hiu
Như mèo vắng chủ thêm tiu nghỉu
Lạnh lẽo trong ngoài, sao vẫn yêu?
Á Nghi

Thứ Hai, 17 tháng 6, 2019

Bài Tình Thơ Tháng Sáu - Thơ Sương Lam

Bài tình thơ tháng sáu .jpg

Sáng Buồn Giọt Hạ - Thơ Trầm Vân


Sáng vương giọt nắng hạ tình
Tiếng ve réo gọi bình minh phượng hồng
Sông dài con sóng nhớ mong
Đò ai chèo gió ngược dòng nhớ thương

Sáng bay ngan ngát làn hương
Tóc dài em thả sợi buồn về đâu
Áo bay đôi vạt rối nhàu
Em xa từ buổi bạc đầu câu thơ

Sáng buồn góc phố ngẩn ngơ
Hàng cây lặng đứng thẫn thờ chiêm bao
Mơ lời chim hót xôn xao
Mơ lời yêu dấu ngọt ngào tình buông

Mơ ngày hò hẹn bồn chồn
Dập dồn hơi thở qua buồng tim rung
Chiều mưa che chiếc dù chung
Lạy trời mưa cứ mịt mùng phiêu du

Để bờ môi gọi môi chờ
Nụ hôn cuống quít giấc mơ thiên đàng
Tóc dài em xõa vai ngoan
Dắt chiều qua lối mơ màng gió mây

Để rồi hụt hẫng vòng tay
Xa em giọt nắng mưa gầy xanh xao
Bóng đêm vàng vọt trăng sao
Sóng cuồng biển động nghẹn ngào lênh đênh

Thôi thì tình lỡ thác ghềnh
Nửa mưa nửa bão cuộc tình dở dang
Nắng buồn khép góc hạ vàng
Chia em giọt nhớ lỡ làng tình xa
          Trầm Vân

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2019

BÔNG HUỆ FATHER’S DAY - Thơ Nguyễn Đình Hoài Việt

Inline image

Vinh danh thiên chức làm cha
Công ơn hiền phụ bao la ngàn trùng .
Tình cha vời vợi vô song
Trời cao biển rộng cũng không sánh bằng.
Cha là ngọn tháp hải đăng ,
Giữa trời bão tố soi đường con đi.
Cha là suối lộc từ bi,
Cho con tắm mát  từ khi chào đời .
Cha là sức sống tuyệt vời
Cho con hơi thở làm người trần gian .
Trở trời gió lạnh mưa ngàn
Cha ngồi canh thức đêm tàn ru con
Đường trần dầu lắm gian truân
Cha là bổn mạng ủi an đêm ngày.
Cuộc đời mưa nắng đổi thay
Cha ơi con vẫn giữ lời cha khuyên .
Ngày nay con đã lớn khôn
Tình cao nghĩa nặng ghi ơn suốt đời.
Cha là bông HUỆ trắng tươi
Hương thơm tỏa ngát cả trời thơ say

NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT

Gửi Em Cô Gái Bình Long ! - Biệt Kích vô danh.



Bài thơ dưới đây của một người lính Biệt Kích vô danh. Anh là một hạ sĩ trẻ của biệt-đội I. Tháng 1/75 nhảy vào Phước Long. Bị thương và bị bắt. Trong giờ phút cuối cùng của đời người, anh đã cố viết được một bài thơ rất cảm động với mong muốn gửi tặng cô giáo Pha.
Anh ấy đã chết sau đó 8 ngày và bài thơ đã được giao lại cho một người bạn đồng cảnh ngộ. Và anh bạn ấy đã học thuộc lòng mang tới vùng đất Tự Do từ lao tù CS. Tựa bài thơ đó là “Gửi Em Cô Gái Bình Long.” 


Nhớ theo Hổ Xám vào An Lộc 
Đội pháo trên đầu như đội mưa 
Múa kiếm đứng ngăn thù cửa Bắc 
Mà tưởng mình là Nguyễn Huệ xưa. 

Trong tiếng đạn reo mù khói trận 
Bỗng gặp em, cô giáo như mơ 
Em ngồi rũ tóc trong hầm tối 
Đọc tiếng kinh cầu, như đọc thơ. 

Lạy Chúa con là người ngoại đạo 
Nhưng tin có Chúa ngự trên trời 
Chúa ơi, Biệt Kích là thi sĩ 
Thi sĩ cầm gươm như đi chơi. 

"An Lộc địa sử lưu chiến tích 
Biệt Kích dù vị quốc vong thân" 
Lời thơ hôm ấy sao hay quá 
Nghĩa trang buồn như tiếng lá rơi. 

Pha hỡi, bây chừ em đâu nhỉ ? 
Cô giáo hôm xưa đã lấy chồng ? 
Chúc em hạnh phúc răng long bạc 
Còn anh hôm nay vào Phước Long. 

Anh theo quân vào nơi hiểm địa 
Hét tiếng xung phong đến vỡ trời 
Bắn cháy xe tăng như uống rượu 
Mà tưởng em đang rót chén mời. 

Bóng địch chập chùng nơi cửa ngõ 
Ba trăm quân đánh một sư đoàn 
Mãnh hổ nan địch quần hồ bại 
Anh thối binh về mà thấy oan. 

Nửa chừng lại gặp cơn bão lửa 
Toán Delta bị kích giữa đàng 
Ôi lại Phước Long lưu chiến tích 
Anh bị trúng đạn giữa rừng hoang. 

Và chừ giờ đang ngồi bó gối 
Tay xích chân xiềng trong trại giam 
Máu bụng vẫn tuôn ra như suối 
Anh biết mình thôi thế là tan. 

Nhưng giây phút cuối anh vẫn nhớ 
Màu áo hoa dù nón mũ xanh 
Nhớ dáng em xưa cô giáo nhỏ 
Họa bút thành thơ như tiếng oanh. 

"Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu 
Cổ lại chinh chiến kỷ nhân hồi" 
Xá gì một cõi đi về đất 
Biệt Kích lưu danh, Biệt Kích đời".

Biệt Kích vô danh.