Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2019

Vóc Ngọc - Thơ Như Thương


VÓC NGỌC

Yêu em ở chỗ em nằm
Chỗ dấu chân cát, chỗ trầm hương bay
Chỗ trời nghiêng đất, lệch mây
Em ơi vóc ngọc... Ta quay quắt tình
Trùng khơi có biết dặm nghìn
Lưu hoài bóng đổ. Mắt nhìn tìm nhau
Dẫu xa xăm vẫn một màu
Dẫu phai son đỏ, cạn sâu cõi lòng
Trăm năm biển của mênh mông
Nghìn năm Em vẫn nụ hồng riêng Anh
Đưa em theo sóng biếc xanh
Có con ốc nhỏ hóa thành lầu son
Trùng dương như thể môi ngon
Mặn nồng với biển, véo von với tình
Trăm nghìn hạt cát lung linh
Về đây hội tụ cung nghinh chúng mình

Như Thương
(13 Tháng Sáu, 2019)



Em Như Thương mần thơ 

Thơ Như Thương lời ru óng ả
Lục Bát vần lơi lả đắm say
Có người mơ nắm bàn tay
Hôn lên thật nhẹ sợ bay hương tình
 
Nàng Hậu Duệ cầm tinh con én
Mang mùa Xuân rón rén bay vê
Rải đầy mấy nẽo sơn khế
Khắp nơi thành thị thôn quê xóm làng

Hãy cùng lắng nghe nàng thổn thức
Lời tình ru làm nhức nhối tim
Có người ngây ngất lim dim
Thấy như vóc ngọc nắm im gọi mời...

OBLC

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét