Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2022

PHẬT TÂM - Kính nhớ về Đại Tá Trần Doãn Thường. - Thơ Ngô Minh Hằng

 

Nhớ xưa, thuở Bác sinh tiền
Thấy tôi khờ khạo, Bác khuyên những lời:
 
" Nhân gian, lòng dạ con người
" Thiên hình vạn trạng, đổi dời dường bao!
" Biết người tâm địa ra sao
" Mà mình chân thật thấp cao, ngọn cành
" Rồi ra lỡ lúc chẳng lành
" Người đem rao bán thì thành phiền ra
" Xưa nay trong chốn ta bà
" Kẻ gian hại kẻ thật thà, đúng không?
" Điều thẳng họ nói thành cong
" Giấu tay, che mặt, thổi phồng, phun dơ
" Chẳng ai biết trước chữ ngờ
" Cho nên ta phải phòng hờ về sau..."
 
Chao ơi, lời Bác thâm sâu
Mà tôi như thể tai trâu nghe đàn
Không nhiều kinh nghiệm nhân gian
Tưởng rằng người có lòng vàng, tôi tin
Bây giờ thì thật như in
Bao lời đá nổi lông chìm sân si ...
Ngày xưa Bác nói câu gì
Hôm nay hiện rõ như ghi từng lời
Ra trong điên đảo cõi đời
Biển sâu đo được, lòng người thì KHÔNG !
Bước đời nay đã vào Đông
Hiểu ra, tuổi đã bềnh bồng mây trôi
Trần gian ngắn lắm kiếp người
Cảm lòng lương thiện tạo đời hương hoa ...
 
Bác ơi, lời Bác hôm qua
Chứa muôn ý ngọc, tình ngà, Phật tâm !
Cảm ơn lòng quế hương trầm !!!
 
 
Ngô Minh Hằng
23/06/2022

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét