Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2022

Ngày đầu tháng giêng tây - Thơ Trần Yên Hòa

Ngày đầu tháng giêng tây
anh yêu em. thiệt thà

Trời buốt giá mùa đông
Chưa qua mà thấy ấm
Riêng cho em. Một đời
Lần sau cùng. Em nhé

Đêm miên man. giấc ngủ
Em say vùi. bên anh
Hơi thở đều. hạnh phúc
Ngày ngày qua. An lành.

Hôm nay là ngày mới
Mới rợi đó à em
Tình trải dài chăn chiếu
Như con suối thần tiên

Anh đã bỏ ngày qua
Những ngày trời và đất
Không còn là hương hoa

Anh đã bỏ ngày qua
Những cuồng điên mất mát
Những dấu tình xót xa
Đã xa rời. hút mắt

Ra giêng rồi em ơi
Của tháng ngày dương lịch
Quanh chiếu chăn em nằm
Có Anh. Em. Cổ tích

Em hãy là. Ni cô
Trong lòng anh. Thánh thiện
Mùa xuân hồng lên ngôi
Qua đi. Ngày dâu biển

Hãy bình yên đất trời
Và bình yên lòng người
Ngày đầu năm mới rợi
Tô môi hồng. Em ơi!

Cho NTM
Tô môi hồng. Cho em
Môi hồng ngày. Năm mới
Anh yêu em. Thiệt thà

Thơ cho ngày đầu năm


Đúng năm mươi năm, rồi đó em
Tình ta, như con nước xuôi giòng
Những sóng tình khi cao khi thấp
Chập chùng, lại trở về, tay không

Năm mươi năm, là một thời dài
Dài hơn sông hoàng hà xa lắc
Dài hơn sông cửu long dằng dặc
Dài hơn đường quốc lộ... một, hai

Năm mươi năm, đúng, năm mươi năm
Thuở tóc còn đen và lòng còn sáng
Thấy gì cũng nghĩ những mầm xanh
Cho ta tin rằng tương lai tỏ rạng

Ước mơ nào cũng rất mong manh
Khi đụng đến đời, với bao chìm nổi
Cuộc sống, tình yêu, gia đình, tội lỗi
Ta mang trên mình, vết sẹo thời gian

Em xưa, mang dáng dấp hiền ngoan
Của cô nữ sinh cùng trường trung học
Mái tóc đen dài, khuôn mặt trái soan
Qua thời gian... làm ta nhớ mãi

Đã sống, yêu, đã đau thương, dàn trải
Và thế thời lật sấp nhẫn tâm
Ai cũng dành chỗ bình yên nhất
Không biết đời là những phù vân

Từ thuở yêu em, tình yêu trên mây
Cứ nghĩ rằng, một lần duy nhất
Ngày đầu năm bảy mươi, là thật
Ta cùng em sánh bước vui vầy

Cảm ơn em, cuộc tình ta, thứ nhất
Bao nhiêu năm, chưa trả được, nợ người
Trong tâm trí ta vẫn thường khất mãi
Thứ- tha-em-tôi, như thuở lên mười

Năm mươi năm rồi, đâu có ít
Đời sống sao chật hẹp với riêng mình
Cuộc sống khôn cùng, luôn phung phá
Còn được gì trong cõi vô minh

Còn được gì, cho tình xưa, em nhỉ
Chỉ đôi câu chép vội chép vàng
Thơ viết liền câu không suy nghĩ
Lời tạ tình, xin lỗi, minh oan

Trần Yên Hòa

BÓNG QUÊ HƯƠNG - Thơ Nguyệt-EmXưa


Người lữ thứ gánh cuộc đời sương gió
Gánh quê hương tràn ngập ở tâm hồn
Nắng hay mưa xứ người luôn lạnh nhạt
Nhà vững cao tìm không thấy cột rường.

Người xôn xao, xe chạy muôn phố phường
Đâu thấy bóng mẹ già ngồi tựa cửa
Chờ con về bên bữa cơm chiều, bếp lửa
Khói lên cao thơm rơm rạ ngoài đồng.

Xa quê hương luôn nhớ ở trong lòng.
Những gì có một thời xa xưa ấy.
 Con đường đi đá sỏi, đêm trăng soi
Cánh đồng xanh xanh lúa trổ lên đòng

Bầy chuồn chuồn bay thấp giữa sân mong
Chị ngồi đọc thơ tình mỉm cười khẻ.
Nồi khoai lang đang bung nắp thơm lừng
Cây thị vàng chín mọng gió đưa hương.

Người xa quê chiều nay ngồi bỗng khóc
Nhớ vô cùng những mùa xuân mai nở
Đón tết về nhà cũ bỗng reo vui
Con cái cười, mắt thơ ngây mong đợi
Đêm giao thừa đốt pháo rộn ràng xuân.

Nồi bánh chưng thì thào sôi sùng sục.
Lạnh cuối cùng của ngọn gió heo may
Tay ai run chụm củi nóng bừng thay
Đôi má đỏ, môi ăn trầu thắm đỏ

Giờ đây người là thiên thu trăm ngõ
Ngõ đi về, ngõ bỏ cả cuộc vui
Bầy con thơ tóc đã trắng hết rồi
Chân đã mỏi, mắt mờ, quên quên nhớ nhớ.

Đứa tha phương mà lòng như mắc nợ
Nợ tình quê một bóng lớn lên dần
Mỗi xuân về lòng bỗng thấy buâng khuâng
Yêu quê hương gánh sầu theo năm tháng.
Xuân ơì xuân! Xuân đến để xuân tàn.

          NN
      31/12/2022

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2022

THƠ THẨN CUỐI NĂM -Thơ Mquang và Thơ Họa - Đỗ Chiêu Đức - Liêu Xuyên - Kiều Mộng Hà - Sông Thu - Duy Anh - Cao Mỵ Nhân - Cao Bồi Già - Mai Xuân Thanh - Hương Thềm Mây - Mai Lộc - Hồ Nguyễn - Lý Đức Quỳnh



THƠ THẨN CUỐI NĂM

Cuối năm thơ thẩn chuyện trên trời…
…dưới đất không lo ,mải miết chơi !
Chinh chiến vẫn còn ,bom hỗn loạn
Thiên tai lại diễn , bão tơi bời
Chị Mèo đến lượt ung dung tới
Chú Cọp hết phiên hấp tấp rời
Mơ Tết thanh bình cho cho cõi thế
Mong Xuân hạnh phúc đến muôn người

Mquang
20221228

Thơ Họa:

THƠ THẨN CUỐI NĂM

Thơ Thẩn cuối năm chuyện động trời,
Chiến tranh Nguyên tử chẳng là chơi.
Pu-Tin hiếu chiến thua tơi tả,
Lính tráng vô năng chịu nát bời.
Mong mõi U-k-raine tiến tới,
Khiến cho Nga-Hoàng-đỏ thua rời.
Cọp đi "ngáo ộp" theo đi tuốt,
Để "ẻm" mèo ngao... nhỏng nhẻo người !

Đỗ Chiêu Đức
12-28-2022


Y ĐỀ

Thơ thẩn mà xem chuyện đất trời,
Cuối năm bão tuyết hết đường chơi.
Việt Nam lụt lội buồn xao xuyến,
Mỹ quốc trần ai lạnh rã rời !
Quý Mão hoà binh mong lắm nỗi,
Nhâm Dần chinh chiến chết bao người !
Chị Mèo yêu dấu đầy thân mến…
Chắc sẽ đời an hết rối bời !

Liêu Xuyên


BAO GIỜ???

Nhiều lần ngồi giận, trách ông trời
- Hà cớ vì sao khéo … giỡn chơi !
Kẻ xấu đằc thời trèo chóp đĩnh
Thiện nhân lận đận rối bời bởi
Nhâm dần cọp rống gieo tai ách
Quý Mão mèo ngao báo hoạ rời
Bốn kỷ đi qua, xa cố quốc
Bao giờ cờ đổi!!! ấm lòng người ???

Kiều Mộng Hà
Dec28th2022


NHÌN LẠI NĂM QUA

Nhiễu nhương thế sự khắp bầu trời
Báo động kinh hoàng chẳng phải chơi !
Tàn ác, Putin vung hủy diệt
Độc thâm, Tập Cận khuấy tan bời
Cô vi trở lại, già điêu đứng
Thất nghiệp tràn lan, trẻ rụng rời
Bất ổn nơi nơi, đời khốn đốn
Khổ thay thân phận của con người !

Sông Thu
( 29/12/2022 )


TÁO MỸ BÁO CÁO:

Tháng Chạp hai ba Táo tấu Trời:
Hoa Kỳ khốn đốn, chẳng đùa chơi.
Phá thai vô đạo, ôi băng hoại
Trị quốc bất tài, quá rối bời!
Đảng Tượng quan phòng nền thịnh vương
Bầy Lừa phó mặc nước tan rời!
Cha Ông đất Mỹ dày công dựng,
Bỗng chốc "thằng đần" phá hoại người!!

DUY ANH
Dec.29th 2022


TRƯỚC CỬA TRỜI.

Đoàn ngũ thế nhân trước cửa trời
Có tôi đùa rỡn giữa sân chơi
Muôn vì tinh tú soi nghiêng ngả
Vạn khách hoàn cầu sợ rối bời
Chúa vẫn xót xa nhìn khói toả
Phật luôn hỉ xả ngó mây rời
Hồi chuông sinh hoá vang Ngôi Cả
Ngài phất tay, hô: " về cõi người ..."

Utah 29 - 12 – 2022
CAO MỴ NHÂN


LẠI CẠN NIÊN…

Thoi đưa thấm thoắt hết niên trời
Bát tiết quay vòng tựa giỡn chơi
Trố mắt soi gương, lòng hổ thẹn
Xòe tay đếm tuổi, dạ bời bời
Đường đời ngắn lại, mình trơ trọi
Năm tháng tàn phai, xác rã rời
Kinh khổ thì thầm ai nguyện giúp…
Kìa xuân nhẹ bước đến trêu người…

CAO BỒI GIÀ
29-12-2022


CHÚC TẾT MỪNG XUÂN

Hàn huyên nói chuyện “ở trên trời”
Thời thế miễn bàn, giải trí chơi
“Súng nổ” chiến tranh gây hổn loạn
Bom rơi khói lửa tưởng chơi bời
Cọp đi mãn nhiệm về nơi ở
Mèo đến đăng cơ tiễn bạn rời
Mừng Tết cổ truyền dân tộc Việt…!
Chúc Xuân sum họp ở quê người…!

Mai Xuân Thanh
Dec. 29, 2022


CUỐI NĂM LẨN THẨN

Cuối năm lẩn thẩn chuyện trên trời
Nguyên tử phơi bày dọa dẫm chơi
Chiến trận Pu Tin thua tả tớt
Ô quân lính lát bại tơi bời
Cô vi nở rộ Tàu tua tải
Sách lược hung hăng Tập rã rời
Cọp mãn phiên đi mèo bước tới
Ước mong phúc lạc đến bao người

Hương Thềm Mây
30.12.2022

(GM.Nguyễn Đình Diệm )


NỖI NIỀM CUỐI NĂM

Chiều buông hiên vắng ngước nhìn trời
Nhạc cũ đàn cầm rỉ rả chơi.
Kỷ niệm từng thời tâm héo hắt
Dư âm mỗi bản dạ bời bời.
Cành trơ chiêm chiếp chim run rẩy
Nhạn lẽ kêu thương cánh rã rời.
Tờ lịch cuối cùng không dám liếc
Thời gian man mác xót xa người !!

Mailoc
12-29-22


NĂM MỚI BÌNH AN TỚI

Thơ thẩn vào ra chuyện động trời,
Đau thương thấu xót tưởng trò chơi.
Putin gây chiến trường hung bạo,
Tập Cận Bình tung cảnh rối bời.
Quý Mão mèo ngao tên bạo trốn,
Nhâm Dần cọp thoát lũ ôn rời.
Xuân sang xóa hết Tàu Nga tặc,
Đem cảnh bình an đến mọi người.

HỒ NGUYỄN
(29-12-2022)


LAN MAN CUỐI NĂM

Góp những tai ương trả lại trời
Theo dòng thiện mỹ lãng phiêu chơi
Đón trăng mười sáu đêm tròn vạnh
Xua tối ba mươi thuở rối bời
Tuế cựu Cọp làm cô-vít trốn
Niên tân Mèo tiễn hột- nhân rời
Dẫu Pu hay Tập bày chính chiến
Rước họa đơn thân chống biển người.

Lý Đức Quỳnh
30/12/2022

Được đăng bởi : Lý Lãng vào lúc tháng 12 30, 2022

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2022

Trang thơ nhạc (♫♫ #124 EM THƯƠNG): Ý Nga, XUÂN HÒA, CÁT ĐƠN SA, TLT, NGUYỄN THÀNH TÀI

 

🎶… 🎶

Thơ, nhạc, hòa âm, trình bày, tranh ảnh & youtube:

Ý NGA, XUÂN HÒA, CÁT ĐƠN SA, TLT, NGUYỄN THÀNH TÀI, Internet




NHỮNG DẤU CHẤM THAN!
 
Trích tuyển tập đã xuất bản: THƯƠNG THỜI QUÁ THƯƠNG
💜
Em đi, đi mãi chưa về.
Người về cố quốc, môi trề bảo: Đi!
 
Đi! Về! Vô tận hỉ, bi
Về? Đi? Lạy Chúa, thầm thì Nam Mô
A Di Đà Phật niệm vô
Ơn Trên cứu độ cõi Vô Thường này!
💜
Mấy lần chạy giặc bi ai;
Lần này bệnh mãi, biết mai được về?
Thiền hành, tâm vượt cõi mê
Trăng lên trăng khuyết, trắng bề tuyết hoa
Tuyết nhiều lắm, Canada
Tuyết chuyên chở nhớ Nắng Nhà Việt Nam!
💜
Người “về” quày quả bước… ra,
Người đi thong thả: Thi ca tân kỳ
Cho nên mình phải làm chi,
Ở mô? Răng hỉ? Dòng thi hỏi người?
 
Rình rang: Nhé! Nhỉ! Thế! Chơi!”*
Đảng-Canh-Lăng-Bác vẫn cười ha ha
Ai thương dân, khóc thật thà?
Em thương! Em chẳng chịu là… dân hư!

Dân hư sung sướng bây chừ
Gương xưa sử sáng anh thư, thêm buồn!
💜
Bắc, Trung, Nam lệ lệ tuôn
Gương sau con cháu tìm nguồn vượt biên
Ma cô, đĩ điếm, chuyên viên!”*
Đảng ngồi Đảng bán, ôm… tiền ăn chơi.
 
Người đi ôm… hận một đời
Người về có thấy Đảng lời lỗ chưa?
Bán Sông, bán Núi bảo: “Thừa!”
Bán dân, bán trẻ, có… vừa nhục không?
💜
Núi Sông! Sông Núi! Núi Sông!
Âm thanh nhắc nhở Chuyện Chung lăn vào
Lăn vào, chớ để Cộng… vào
Mai sau “đỏ choét” lại… trào máu oan*
 
Ý Nga, 24.12.2007
 
*Lời đầu môi chót lưỡi của Đảng dụ dỗ “Khúc Ruột Ngàn Dặm”
*Cũng là lời… Đảng
*Tức hộc máu.







XUÂN VẪN CHƯA VỀ
 
Bài thơ mười năm trước
Cũng như mười năm sau
Xa Quê Nhà triệu bước
Thương nhớ mãi! Ôi chao!
 
Ngày Xuân không thấy Tết
Tết về thiếu Hoa Xuân
Ra đi là Xuân hết
Mỗi Tết mỗi… thương dân!
 
Ý Nga, 21.12.2007.








EM À! XUÂN ĐÂU?
 
Anh là giọt nước đầu tiên
Cho em cơn khát vượt biên năm nào
Ngon như vỏ trái ngọt ngào*
Cho quên cơn đói thều thào trối trăng.
 
Anh từng mềm mại Chiếc Khăn
Ủ em ấm áp trong đêm tấp bờ
Anh như ánh lửa ấm hơ
Giữa đêm biển Thái ngồi chờ từ tâm.
 
Thơm như muỗng cháo nóng, nhâm*
Cứu em thoát chết nơi hầm ghe thô
Anh nhường em vỏ chuối khô
Để em đỡ dạ, còn mơ ngày về.
 
Cùng em tát nước tràn ghe,
Tưới em nước biển, lau nhòe mắt lem
Anh là một nửa của em
Làm sao quên được? Thuyền đêm hãi hùng!
💜
Xuân chia khổ, Tết ngại ngùng
Mấy mươi năm đã, mình cùng nhau đi
Đừng lo nghĩ chuyện phân kỳ
Mai, Xuân Đất Mẹ lo gì chẳng vui.
 
Anh à! Anh hỡi! Anh ơi!
Thương em, xin suốt một đời yêu dân
Quê hương nhớ giữ đủ phần
Đất đai nhỏ bé, chớ phân chia người
 
Ý Nga, 25.12.2007
 
*Võ dưa hấu
**Nhâm: được ăn trong lúc gần bất tỉnh.






SAO EM KHÔNG DẠ?
 
Trích tuyển tập đã xuất bản: GIA VỊ TÌNH YÊU
💜
Em thơm mùi con gái
Ngan ngát hương ngọc lan
Đôi Môi Trăng nồng nàn
Nụ cười duyên, duyên lạ.
 
Em như hoa vừa hái
Như trái chín, màu xinh
Đôi mắt huyền lung linh
Tròn xoe, mi cong quá!
 
Em cao sang quý phái
Bước uyển chuyển như mây,
Đôi má hồng hây hây
Dừng bên anh, em nhá!
 
Em! Người anh sùng bái
Thần tượng của lòng anh
Vẽ nét Tuyệt Tình Tranh
Đem vào tim, anh… khóa.
 
Em ngọt Men Tình Ái
Rượu Yêu chất ngất say
Như cỗ trăng Mẹ bày
Ánh nguyệt tàn, chưa… phá.
 
Em! Môi nho căng trái,
Bàn tay như búp măng
Cho anh nắm được chăng?
Đừng cười anh, đừng phá!
💜
Em! Tấm lòng khí khái
-Chỉ yêu… Việt Nam thôi
Chưa về, chưa sóng đôi
Nên anh hoài vất vả.
 
Em nhắc chi nhắc mãi?
Cứ hỏi hoài Đường Về,
Đòi rước dâu đường đê,
Tận vùng quê thôn dã.
 
Em nhắc hoài Chuyện Phải
Đòi nhẫn cưới Tự Do
Đường Rước Dâu cam go
Làm sao nên Vàng-Đá?
 
Em! Sao em không dạ?
 
Ý Nga, Giáng Sinh 2007





CHÚC TẾT
 
Đầu năm chúc Tết anh nè
Chúc anh vui, khoẻ, Lối Về chớ lơi
 
Mồng Hai em chúc anh vui
Chia cùng em nhé ngọt, bùi, khổ đau.
 
Mồng Ba sức khỏe dồi dào
Thơ văn thanh thản tìm vào văn chương.
 
Ý Nga, 19.2.2007






EM THƯƠNG

Thơ, nhạc, hòa âm, trình bày, tranh ảnh & youtube:

Ý NGA, Ý NGUYỆN, HỒNG ÂN, TV, BẢO TRÂM, CÁT ĐƠN SA, TLT, NGUYỄN THÀNH TÀI, Internet
⚜
Thiếu tương kính, khinh người? Đừng làm bạn!
Lỡ bạn bè cũng bất cửu tình thân
Chơi với người ích kỷ sẽ hóa bần
Em nhớ tránh cho xa phường xấc láo!
*
Những lời bóng by giả tâm
Em nghe rồi bỏ, chớ cầm quá lâu
Thiếu tinh tế, họ tô màu
Cầm lâu tâm bệnh thuốc đâu trị lành?
 
Người khiêm tốn chẳng cầu danh
Em nên giúp ích, thiện hành: ái nhân
Bao người đau khổ đang cần
Tránh phường đo, đếm, đong, cân, màu mè.
 
Ý Nga, 10.11.2022
 
*Bất cửu: không lâu




https://www.facebook.com/YNGACANADA/