Ta viết những vần thơ đầy trang giấy
Trải tâm tình nầy cho đến mai sau
Như cây già cỗi mãi trên non cao
Như giây phút chia tay lần tiễn biệt
Dòng máu chảy vào tim như sóng biếc
Hồn lắng nghe ai hát khúc yêu thương
Đêm về trong giấc mộng chẳng bình thường
Lệ bờ mi giấu niềm đau thầm kín
Sóng biển vẫn nghìn năm không lặng tiếng
Nghe dạt dào như tiếng hát quê hương
Từ khi ta lạc bước chốn trầm luân
Chút kỷ niệm cho nghìn sau đã mất
Mỗi chiều lên nỗi sầu thêm chất ngất
Cho hồn mình phiêu lãng giữa cơn mơ
Bài thơ trên giấy cũ mực phai mờ
Như cuộc tình qua rơi vào hư ảo
Ai nghe chăng tiếng tiêu sầu áo não
Đưa hồn ta sương khói phủ mênh mông
Một đời qua lưu lạc cõi vô thường
Tìm đâu thấy bài thơ trăm năm trước
Dẫu đường đời những bước chân xuôi ngược
Phút giây nào lòng bỗng thấy bâng khuâng
Biết tìm đâu xanh ngát một mùa xuân
Ta gửi vào những dòng thơ chưa cạn
Chốn muôn trùng thương về nơi phố cát
Ghi nhớ ngàn sau một thuở dấu yêu
Dòng thơ ấy trong veo dòng suối ngọt
Thăm thẳm đường xưa những buổi chiều…
Thu Chi Lệ
( Ngày 20.07.2022)
("Những dòng thơ cuối")
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét