Ngày xưa ta hồn nhiên biết mấy
Chỉ biết đùa vui với cỏ cây
Đêm nhìn những vì sao lấp lánh
Vầng trăng vằng vặc giữa trời mây..
Đã trải qua bao mùa ly loạn
Người đâu còn kiếp sống bình an
Vẫn còn thương nhớ về dĩ vãng
Mong tìm giây phút bớt bâng khuâng
Đời đã theo dòng nước cuốn trôi
Hoa kia mới nở sao phai phôi
Mây trắng về đâu khung trời xám
Con thuyền mất hướng giữa chơi vơi
Thuở xa nhau nghe lòng quạnh vắng
Một ngày dừng lại bước phiêu du
Gió xa về cho hồn lạnh giá
Trời nơi đây lãng đãng sương thu
Ngẫm cuộc đời bao ngày hạnh phúc
Giọt sầu vương vấn những ngày qua
Tiếc xuân đi mãi sao đành đoạn
Ta nhớ gì giấc mộng đêm qua
Ngọn gió đêm qua buốt cõi lòng
Hàng cây yên ngủ một mùa đông
Cánh hoa run rẩy mùa tuyết giá
Tóc ngày xưa giờ đã pha sương
Đâu còn người em của tháng năm
Mắt sầu vời vợi cõi xa xăm
Mây nước đã nghìn thu trắc trở
Kỷ niệm mờ phai năm tháng trôi..
Thu Chi Lệ
Viễn xứ, Tháng 12. 2022
(""Những Dòng Thơ Cuối")
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét