Anh Đi... Hạ Buồn
Mưa rơi ướt cánh phượng tàn
Tả tơi trong gió ngút ngàn người đi
Ve không cất tiếng biệt ly
Nỉ non như thuở xuân thì biết yêu .
Dưới trời mưa lạnh tiêu điều
Còn đâu rực rở ráng chiều lung linh
Người đi để lại dấu tình
Một đời thổn thức bóng hình đã xa .
Chỉ còn mưa lạnh nhạt nhòa
Lời thương chưa nói mắt đà rưng rưng
Thôi thì thôi nhé thôi đừng
Nói lời chia cách nghìn trùng nhớ nhau .
Biệt ly gió thoảng qua mau
Lỡ yêu thì biết làm sao hỡi người ?
Hãy như ông Tạo đổi dời
Thu vàng lại đến quên rồi hạ xưa .
Chút tiếc nuối , chút mong mưa
Một chiều em đến gió đưa em về
Đường mưa ướt lạnh tái tê
Một mình cHân bước cơn mê lụi tàn .
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét