Phương em đâu rồi, phương em mô?
Từ thuở em đi không đợi chờ.
Tim anh thất nhịp, hồn đau điếng
Thế là vườn chim cũng vắng hoe
Vườn chim anh dựng cả ngàn năm
Giữa thung lũng xanh chỗ em nằm
Tiếng chim hót vọng reo hạnh phúc
Cùng tiếng em cất giọng ca trầm
Em bỏ vườn chim cùng họa mi
Trăm năm không để lại duyên gì
Mưa trên núi tuyết ơi lạnh quá
Đất cũng ngùi trông dáng em đi
Trời ngàn năm ngó vọng về em
Anh cũng ngàn năm mãi miết tìm
Có hoa tím nở bên bờ dậu
Cứ ngỡ là em đã hóa chim
Gọi phương em trời đất biệt âm
Tiếng gọi khan giữa mây bềnh bồng
Em đi biệt tích ngày vô định
Phương em ơi hởi mùa thu đông
Trần Yên Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét