Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

Sẽ có lúc - Thơ Q. Như Nguyệt


Sẽ có lúc chợt thấy mình tỉnh thức
Bỏ tất cả để tâm hồn an lạc
Bỏ quá khứ, em chỉ cần hiện tại
Quên tình xưa, quên cả mối tình này

Lúc nào đó không sợ gì mất mát
Mất nhiều rồi, mất thêm cũng thế thôi
Thong thả bước, lòng yên vui, an lạc
Tâm thong dong chẳng cầu mong cứu rỗi

Đến một lúc sẽ chẳng còn giận dỗi
Lòng bình an, như mặt nước hồ yên
Hồ yên tịnh, tâm chẳng còn nông nỗi
Biết tin vào nhân quả với nghiệp duyên

Sẽ có lúc em không còn thất vọng
Sẽ không còn nao nức với xôn xao
Bỏ tất cả… sẽ vơi đi khổ não
Tim mênh mang, không bị chắn ngỏ vào

Tình nhân loại, không còn tình vị kỷ
Lúc nào đó, cần nói ra không nhỉ
Chiếc lưới đời chằng chịt những thị phi
Dẫu chia tay lòng chẳng vướng bận gì
Tâm an ổn, bằng lòng, không chì chiết

Sẽ có lúc được còn… em chẳng thiết
Tình nhân gian sẽ rộng mở thênh thang
Sẽ có lúc tâm ngục tù giải thoát
Mĩm cười nhìn đời sống hát ca vang

Q. Như Nguyệt
July 9th, 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét