Thứ Ba, 15 tháng 8, 2017

Chùm Thơ Đông Hương

HOA NƯỚC MẮT



Quán xưa, nay chỉ một mình
buổi sáng, buổi chiều lặng thinh
café thêm mãi đường, không ngọt
thià buồn, quên khuấy nằm yên
*
Ngày lại ngày thêm một xa
con buồn đi_ ở_ vào _ra
tôi mở lòng tay, nhìn kỹ
tên anh vẫn đó...vẫn là
*
Quán vẫn mang tên ngày xưa
sao bàn ghế như vô thừa
đời tôi từ ngày anh vắng
nhạt nhòa trong mắt trời mưa
*
Nhớ anh như chưa từng nhớ
nên thơ đầy dẫy niệm từ
chưa vơi buồn, dù giây ngắn
và buồn nên tim hao hư
*
Và thơ trở nên quái dị
miên trường đoản khúc chia tay
đêm đêm chong đèn nhìn bóng
thấy hoa nước mắt nở đầy

đông hương


HƯƠNG TÓC TƯƠNG TƯ



Bao giờ lăn qua kẽ tay
những hàng hồng ngọc chảy dài_ trong veo
bấy giờ độ nhớ thương yêu
bao quanh nguyên cả hoàng triều thổ cương
*
Bao giờ khúc khích hoàng cung
âm vang hòa lẫn tiếng chuông Từ Đàm
bấy giờ cảm xúc triều dâng
quyện anh trong biển mơ toàn yếm âu
*
Bao giờ hội ngộ tim nhau
để cho Dạ Lý trở giàu tư tương
bấy giờ thơm tóc hoàng lan
giụi vai anh, quyện quanh tròn hương ngâu
*
Giữa nhau hẹn ước trầu cau
anh là Hiệp Phố, em Châu tìm về
từ trường loang rộng si mê
bắt đầu đi nhé, điểm về thiên thu

đông hương

      

CHỪ THÁNG TÁM

 

Buổi tối dường như mây dời chỗ
biết lá còn thương nắng cuối hè
trăng chưa trở gót khuya từ giã
bên hồ vạc ngủ, chụm hai, ba
*
Tôi viết bâng quơ cho viễn xứ
ngòi cùn chở tâm sự vào thơ
mông lung con chữ đang tư lự
có thật tình yêu hay vẩn vơ
*
Giữa đêm rong bước lang thang nhớ
trời cố hương và tháng Sáu mưa
đưa tôi về lại chiều mưa cũ
 SàiGòn tuyệt hơn những tình thư
*
Tháng Tám xa thương yêu, buồn thật
 Phố Hồng mây đẫm nước, chờ rơi
tim se thắt lại, pha lê chợt
chảy về môi, tìm dấu hôn Người
*
Buổi sáng cỏ vừa vươn vai dậy
côn trùng còn ngủ nướng, im thinh
đàn sẻ đùa nhau trên mái ngói
tôi mường tượng bóng Anh qua hiên

đông hương

CÓ MỘT NỖI ĐAU



Ngược xuôi ngày tháng vẫn tròn
vòng quay trái đất chưa chồn bánh xe
cuộc tình lấp vũng pha lê
nhờ ai đắp lại lối về chơi vơi
*
Ngược xuôi_ đau cả tiếng cười
bó băng thương tích bằng môi nhân tình
ngày tôi về _ tim bình minh
ngày đi, để lại lung linh giọt buồn
*
Chuyến bay xé ngướu tâm hồn
Vali hành lý: SàiGòn chiều mưa
một đêm trắng dã tâm tư 
vì mai biền biệt giòng xưa...và Người

đông hương

Saturday, August 5, 2017

HUẾ EM LÀ RỨA ĐÓ


Vài ngọn gió mùa qua sông cũ
dừng lại, nhìn em, mắt ngáo ngơ
_Em đợi chờ ai mà nghiêng nón
mà quên nước mắt đã tràn bờ
*
Xua sóng xuôi hoang, sâu thăm thẳm
trên mặt giòng xưa bóng tóc mình
thềm cũ, phù sa từng mảnh mặn
và bóng em chìm vào lặng thinh
*
Làm răng xoay ngược mây Thành Nội
che lá mù u khỏi nắng say
mưa phùn đừng nhũn chùm hoa muối
tà áo trầm ưu không muốn bay
*
Ổ khóa cung xưa han rỉ hết
tim người áo tím cũng khô gầy
từ Anh xa Huế, đi biền biệt
cả bốn mùa mưa trong mắt côi
*
Rứa đó _Huế em ngày anh đến
nỗi vui dài được mấy trăng rằm
rứa đó _Huế em ngày anh vắng
nỗi buồn rộng hơn cả không gian

đông hương

HẠNH PHÚC ĐÃ TỪNG TÌM

 

 
Trăng ban đêm hay là trăng buổi sáng
không cùng màu nhưng trăng vẫn là anh
nhiều nhung nhớ trong trái tim mường tượng
đẹp lạ kỳ hữu hiện giữa tri âm
*
Anh có là thênh thang con đại lộ
em có là ngõ hẹp giữa rừng hoang
thì đại dương vẫn dạt dảo sóng vỗ
và phượng hồng vẫn môi thắm hè sang
*
Anh _ cổ thụ sum suê nhành muôn thuở
em cánh chim xa lạc lõng tìm về
lòng tay anh nhánh yêu thương xây tổ
sống yên bình _quên mưa gió trầm mê
*
Anh là trăng hay ánh đèn đại lộ
Anh có là thân cổ thụ ngàn năm
Anh người đời_ hay anh là thiên sứ
với riêng em_ ANH hạnh phúc từng tìm

đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét