Ta ước làm chiếc bóng
Mãi mãi ở bên Em
Hóa thân làm gió thỏang
Mơn trớn làn da mềm
Ước Em là nụ Hồng
Cho anh mãi ấp yêu
Bằng vòng tay âu yếm
Giữa xứ người buồn hiu
Ước Em là hoa lá
Nhốt hoài trong bức tranh
Làm sao Em tan biến
Mãi mãi ở bên anh
Ước Em là sóng biển
Vỗ về nỗi thương đau
Ta cuộn mình trong sóng
Trốn cuộc đời bể dâu
Hay ta là đôi Tháp
Vươn lên vút tận Trời
Trên cao nhìn ngạo nghễ
Nhân thế thật buồn cười....
Hay em là nàng Thơ
Đùa cợt nằm sóng sòai
Loay hoay tìm vần điệu
Làm đôi ta mệt nhòai
Hay Em là làn mây
Bay lượn giữa bầu Trời
Ta biến thành gió lạ
Mặc giòng đời đầy vơi....
MẶC KHÁCH
WISH
I wish to be a shadow
Beside you forever,
Transform into a gentle breeze
To caress your soft skin.
I wish you were a rosebud
For me to love forever,
Cuddled in my arms
In this sad country.
I wish you were flowers
Frozen in a picture,
How could you vanish then?
You will be with me forever.
I wish you were the ocean waves
Crashing away the pain,
I’ll curl in with the waves
To escape a life of suffering.
Or we can be twin towers,
Soaring up to the heavens,
Up high, looking down arrogantly,
Human life is so funny.
Or if you are a poet
Playing on the shore,
Fiddling with the rhymes
To make us tired.
Or maybe you are the clouds,
Flying in the sky,
And I turn into the wind
Careless of this life.
TRANSLATED BY MĂC KHÁCH
TRĂN TRỞ
Anh lo sợ vết thương lòng rớm máu
Tìm lãng quên theo gió gọi đường xa
Bước lang thang như du mục không nhà
Tình cũng phai có còn chi tha thiết
Đời đổi thay tìm đâu màu mắt biếc
Gió vô tình Tàu đợi vượt trùng dương
Em mang theo trăn trở suốt tuyến đường
Chuyện tình lỡ mưa giăng mờ khắp lối
Gió đã lặng nao lòng trong đêm tối
Em có còn lưu luyến giờ chia tay ?
Gió trùng dương mơn trớn tóc bay bay
Em sẽ quên muộn phiền nơi trần thế
Bỏ lại anh giấc mộng buồn hoang phế
Trả lại anh, cùng rừng núi hoang vu
Nơi đau thương trống vắng chốn âm u
Em để lại ân tình, thêm cay đắng
Ân tình chi cho lòng anh chết lặng
Chuyện tình yêu như gió thoảng mây bay
Thôi là hết chỉ còn mỗi đêm nay
Em đi rồi rừng khuya vang tiếng khóc...
MẶC KHÁCH
NGẬM NGÙI
( Thơ Song thất lục bát )
Bước bâng khuâng tìm về lối cũ
Phố phường xưa gợi nhớ đứng trông
Xa em buốt lạnh trong lòng
Hồn anh lạc lõng giữa giòng thời gian
Trong âm thầm ước mong gặp lại
Bước em về vương gió heo may
Em cười hoa lá mê say
Bên em anh cũng lòng ngây ngất nhìn
Bóng dừa nghiêng khoan thai em bước
Tà áo bay hoa lá nên thơ
Phố đêm se lạnh đợi chờ…
Chỉ còn nỗi nhớ thẩn thờ lá rơi
Rồi từ đó xa nhau mãi mãi
Em đâu rồi lặng lẽ đêm thâu
Niềm vui thoáng chốc qua mau
Nỗi sầu còn lại nhớ nhau muôn chiều…
Những con đường lặng im ngơ ngác
Nằm đợi chờ phố cũng đổi thay
Dấu xưa sương phủ mưa bay
Còn đây giọt lê chia tay Ngậm Ngùi .. !
MẶC KHÁCH
GIÓ ĐÃ LẶNG
( Thơ Song thất lục bát )
Gió đã lặng mưa còn chen lối
Bước phân vân chiếc bóng bên đường
Thoáng nhìn chợt thấy vấn vương
Trong lòng tơ tưởng nhớ thương lạ lùng
Đóa hoa hồng vườn xưa thất lạc
Năm từng năm tưởng đã chia xa
Đâu ngờ còn mãi trong ta
Giật mình tỉnh mộng ngày qua vội vàng
Thơ thấp thóang bóng nàng ẩn hiện
Dòng thơ buồn sắc bén tim tôi
Thoảng nghe lòng những bồi hồi
Nhịp tim xúc động thôi rồi tình si !
Đêm bỗng dưng màng hình vắng bóng
Em đâu rồi im vắng mênh mông
Đêm nay sao nhớ lại trông
Phím buồn lạc nhịp cô đơn hồn sầu
Rồi từ đó bỗng dưng im vắng
Vội vàng chi để lỡ nhịp cầu
Em đi chắng hiểu vì đâu
Em đi để lại nỗi sầu cho ai ?
MẶC KHÁCH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét