Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

Một Mà Thôi - Thơ Hồng Hà

BM

(Đau lòng vì các nạn nhân chết & mất tích ở Châu Âu)

Sinh ra trên khắp mọi miền thế giới

Mỗi người ai cũng có một quê hương
Phải làm sao khi không thấy thiên đường
Tất bật tả tơi đi tìm lồi thoát

Chấp nhận tiền đâu qua nhiều kiểm soát
Mẹ cha chạy chọt lo lót giúp con
Du học, trốn chui cùng một lối mòn
Hệ lụy kỷ nguyên của bao thế hệ

Nhắm mắt làm ngơ sướng, đau mặc kệ
Quê Hương ơi, đất nước mình nay đâu
Mấy nghìn năm đô hộ giặc Tàu
Việt Nam bé nhỏ, vững vàng không chết

Vì ngày ấy dưới trên ta đoàn kết
Nhưng hôm nay quê ấy có bao miền
thì có bấy nhiêu phe đảng đảo điên
phe Mỹ, phe Tàu, phe Ta... nội bộ

Ai dám bảo ta bị Tàu đô hộ
chỉ đang dần bị Hán hóa mà thôi
vẫn còn đó chủ nghĩa ở trên ngôi
và duy nhất một độc quyền Đảng trị

Sao phải đi, chịu nhét chung một bị
rồi chết oan, chết nhục ở xứ người
Quê hương ơi, ai giữ được tiếng cười
tự hào hơn bốn nghìn năm văn hiến?

Ai hy sinh, hết mình vì cuộc chiến
không đặc khu, đầu độc, không chết oan
Thế hệ trẻ có cuộc sống an toàn
trẻ thơ đến trường, gia đình hạnh phúc

đời sống yên vui, anh em thủ túc
Để dân mình có một tiếng nói chung
không phân biệt ba miền Bắc Nam Trung
không tự khen, hay ôm hoài quá khứ

Xin một lần, một lần thôi hãy thử
kinh tế đổi thay, chính trị đổi thay
không độc tài bảo thủ, học điều hay
giúp quê mình cùng hướng về phía trước

Hải ngoại xa xôi, Bắc Nam xuôi ngược
Một, chỉ một mà thôi, ấy Việt Nam 
Một Việt Nam không độc tố, quan tham

Nhân quyền, tự do, yên bình, giàu mạnh  

Hồng Hà
10-27-2019

1 nhận xét:

  1. PHIÊU LƯU QÚA
    Sao Em chẳng vào Nam tìm đất sống .
    Mà phiêu lưu mạo hiểm thế sao ?!
    Đất Phương Nam - " Đất Lành Chim ĐẬU ".
    Đứnng vững đôi chân sẽ bớt cơ cầu !

    Trả lờiXóa