Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2022

KHÓI LỬA TRỜI TÂY - Thơ Thu Chi Lệ

 

Xuân chưa di sao bầu trời ảm đạm

Mây xám về bao phủ  góc trời Tây

Ukraine, nước nhỏ bé lâm đại nạn

Lửa đạn nào bay đỏ rực trời cao

 

Bầu trời Tây đã ngập tràn lửa khói

Một đất nước vừa lâm cảnh điêu tàn

Đoàn thiết giáp tiến vào từng giây phút

Cho người dân vô tội nỗi kinh hoàng

 

Tên láng giềng hung hãn, kẻ dã tâm

Lăm le xâm chiếm nước nhỏ bao năm

Dẫu yếu thế nhưng lòng quân son sắt

Muôn  người thề chống kẻ xâm lăng

 

Bao lâu đài cùng thắng cảnh nát tan

Khói lửa vẫn ngút ngàn tầng mây xám

Ngơ ngác biết về đâu dân di tản

Nước mắt rơi như dòng tuyết trắng rơi..

 

Bao người đành rời khỏi chốn quê hương

Tay xách lưng mang gia tài bé nhỏ

Trên những con đường thăm thẳm biên cương

Hay chen chúc trên con tàu vạn lý..

 

(Mấy mươi năm lịch sử dường lặp lại

Lòng ngậm ngùi nhớ cảnh tượng năm xưa

Ngày tháng tư đen dòng người di tản

Biết bao cảnh khốn cùng , ai có hay?

Một thời XHCN trăm ngàn cay đắng

Ai  xẻ chia niềm đau kẻ lạc loài..!)

 

Dân nơi đây dẫu bước đường sơ tán

Khắp thế giới đều dang tay cứu trợ

Thực phẩm thuốc men gửi về không thiếu

Nước gần xa mở rộng cửa đón chờ

 

Mong  nước Ukraine không còn  binh lửa

Để người dân sống lại đời tự do

Kẻ xâm lăng không còn nuôi  tham vọng

Cho thế giới nầy  hạnh phúc ấm no..

 

Thu Chi Lệ

( Trời Âu, Ngày 03.03.2022)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét