Thứ Ba, 29 tháng 3, 2022

MẤT NƯỚC TỰ BAO GIỜ... - Thơ NHƯ THƯƠNG

 

MẤT NƯỚC TỰ BAO GIỜ...

Tháng Tư đó, sao mình lại mất nước?
Ai đầu hàng chẳng phải lính mình đâu
Tay ghìm súng mắt thẳng nhìn phía trước
Lệnh đầu hàng! Ngày đất nước chìm sâu...

Con của Mẹ đi theo lời sông núi
Mẹ sinh con từ khúc ruột... Xé lòng!
Đi đi con, kẻo có ngày tiếc nuối
Chí làm trai! Mộng hồ thỉ tang bồng

Màu áo trận: Bản hùng ca bất tử
Con lên đường khi Tổ quốc lâm nguy
Dòng máu con nhuộm cờ trang chiến sử
Chiến sĩ hề … Lòng Mẹ có sá chi!!!

Mẹ còng lưng ngồi im trong bóng tối
Chờ đứa con: Người lính trận về sau
Tin báo tử... Nắng chiều sao tàn vội
Nước mắt già. Rơi lặng lẽ. Niềm đau

Phút lâm tử, quê hương mù khói lửa
Buổi loạn ly trăm ngã đạn bom rơi
Mai... ai đếm những thây người mục rữa
Đếm khăn tang chít vội...khóc nghẹn lời!!!

Đếm tháng ngày, đếm từng năm mất nước
Ta bạc đầu … 47 năm chẳng ngờ
Dân tộc tôi vạn dặm dòng xuôi ngược
Việt Nam ơi, mất nước tự bao giờ...

Như Thương

(Tưởng niệm 47 năm Tháng Tư Uất hận)

1 nhận xét:

  1. Như Thương rất cám ơn nhà thơ Mạc Phương Đình đã post thơ của Nt lên trang nhà.

    Trả lờiXóa