THÁNG BA, CHỐN NÀO TANG THƯƠNG
Tháng Ba xưa …ngay ở chính chỗ này
Nơi góc đồi có cafe hoa trắng
Em nằm xuống với mênh mông hoang vắng
Với thây người gục đổ giữa trời mây
.
Đất xới tung, đêm bom đạn mù trời
Người lính trận bên cạnh em rất trẻ
Người đời sau thầm xin tạ ơn Mẹ
Sinh con ra. Đền nợ nước một đời …
.
Còn nước mắt để khóc được một lần
Hai xác người đất phủ giờ tẫn liệm
Tuổi của em: Chưa biết chơi trốn kiếm
Ngậm vú thơm tựa như đấng thiên thần
.
Gặp người Cha chân lê bước rã rời
Nghe đạn pháo, tiếng tử thần réo gọi
Dáng thất thểu cúi đầu đi không mỏi
Đi về đâu? Tìm con lạc... Con ơi!
.
Chuyện ngày xưa của một thuở chiến chinh
Từng góc phố, ngõ quen khăn sô trắng
Nửa đời người vẫn nghe lòng trĩu nặng
Việt Nam ơi...Đất nước của điêu linh!!!
Như Thương
(10 Tháng Ba, Banmê 1975-2022)
Như Thương cám ơn nhà thơ Mạc Phương Đình ạ.
Trả lờiXóa