Có một ngày người xa đã đến
Cho ta bao mộng đẹp ngày xanh
Cho những con đường đầy kỷ niệm
Và bao nguyện ước đã không thành
Lòng ta tươi thắm như mùa hạ
Tay trong tay dạo bước đường hoa
Tà áo xanh như bầu trời hôm ấy
Nắng hạ về trên mái tóc bay
Những ngày hôm ấy đã xa xôi
Lòng trong trắng như trăng mười sáu
Trên trời lấp lánh những vì sao
Mây trắng về đâu mây vẫn trôi
Vầng trăng từ ấy đâu còn tỏ
Mây bay qua cũng thấy vô tình
Con đường xưa ấy còn bỡ ngỡ
Một mối duyên thơ đã lặng chìm..
Chiếc lá vàng bay gió heo may
Vàng rơi cho lấp kỷ niệm nầy
Rồi đông về tuyết rơi đầy ngõ
Đêm nào lạnh như đêm hôm nay..
Đêm rất lạnh cho đầy nỗi nhớ
Con sông xưa nước vẫn xuôi dòng
Biển rộng đâu còn làn sóng biếc
Tôi về hôm ấy rất se lòng
Ngưởi đi từ ấy đã bao lâu
Con đường xưa lá đã rụng đầy
Đâu biết lần đi là vĩnh biệt
Cánh chim trời chìm khuất trong mây
Từ ấy mùa xuân không còn nữa
Nét xuân thì mang dấu thời gian
Hoàng hôn trong mắt sầu vương vấn
Chút nắng ngày xưa đã chóng tàn..
Thu Chi Lệ
(Miền viễn xứ, tàn Xuân GiápThìn 2024)
(“Những Dòng Thơ Cuối)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét