Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2024

XIN ĐỪNG HỎI - Thơ THU CHI LỆ

 

 Đừng hỏi nhân gian cõi bạc đầu

Người đi ngày trước đã về đâu

Sương gió nhạt nhòa bao kỷ niệm

Có nghe máu chảy một dòng đau?

 

Đừng hỏi vì sao mình xa cách

Em bây giờ bên đó ra sao

Gió đông nầy có làm se sắt

Có làm cho má thắm  phai màu

 

Nắng có về giăng ngang lối nhỏ

Vầng trăng bên ấy có buồn thêm

Mùa xuân vừa đến nơi em ở

Để em mơ giấc ngủ êm đềm

 

Không nhớ thời gian đã bao lâu

Đường xưa còn đó lá thu sầu

Mưa bão qua cho đời nghiệt ngã

Xin cho ta giây phút nhiệm mầu

 

Đừng hỏi vì sao em thở dài

Bởi tình lo sợ sẽ thương đau

Đâu biết đời còn nhiều ngang trái

Cho người thao thức những đêm thâu..

 

Nếu còn xuân trẻ như năm ấy

Người có về lại bến sông xa

Thì đâu đến nỗi còn hay mất

Thôn cũ còn đâu một tiếng gà..

 

Vô tình thế, sao ta biết được

Mắt buồn vời vợi cõi mông lung

Đời đã cho ta bao trái đắng

Cho lòng cay đắng đến khôn cùng..

 

Đừng hỏi vì sao ta mãi sầu

Nỗi buồn bay tận chốn non cao

Ta muốn thời gian quay trở lại

Xuân về cho thắm một màu hoa..

 

        Thu Chi Lệ

        Mùa xuân - 2023

    (“Những Dòng Thơ Cuối“)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét