Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Tro tàn bay theo gió - Thơ Quách Như Nguyệt


Rồi cũng tan như sương
Rồi úa tàn như lá
Rồi chỉ còn mình ta
Ngắm trăng tà mà khóc
Hết rồi thời để tóc
Tóc thề buông như mây

Rồi em và anh thương
Người nào ra đi trước
Trong cõi đời vô thường
Nếu người đó là em
Anh có đến tiễn đưa
Có nhỏ vài giọt lệ
Anh ơi chuyện bằng thừa

Rồi cũng tan như mây
Rồi cũng bay theo gió
Tro tàn anh thấy đó
Rồi cũng bụi mầu tro

Chào em lần cuối cùng!
Hay em chào anh nhỉ
Mình chưa từng gặp mặt
Làm sao biết  -tiễn đưa?!

Anh muốn gặp em chưa
Anh sợ gì, vỡ mộng?
Anh ngại gì, rổng không
Chẳng có gì ngóng trông
Chẳng có gì để nhớ!

Quách Như Nguyệt

Like Ashes in the Wind
How many times we have met?
Three, four, or is it five?
Have you taken the count?
Have you wondered why?
The radiant smiles, the furtive glances,
The body's unspoken desires,
The heart's sweet murmurs
Were they for real? I often wonder
Or were they only in my mind?
Be that as they may
One of these lonely days,
I'll summon my courage
And spell out in clear detail
The last secret of my heart
So when I have to die,
The secret won't heave its inaudible last sigh
Yes, yes, yes, I do wish so very much
That you'd be a very special friend of mine
Maybe I'll print this "poem" out
So when we meet again once more 
I'll press it in your hand 
Baby, I do want my feelings soar
Hitherto unknown and unspoken,
Like cold gray ashes in the wind

August 8, 2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét