Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

Lâu lắm rồi anh chẳng làm thơ - Thơ Quách Như Nguyệt


Lâu lắm rồi anh chẳng làm thơ
Viết tặng em
Em đc đỡ thèm
Cạn hết ý hay là anh thay đổi?
Ôi một thời! 
Cũng một thời anh nói yêu em
*
Lâu lắm rồi! Anh nhớ thử xem
Đã thật lâu, chẳng thơ, không nhạc
Chữ dấu yêu đổi lại thành …thương
Lá thư dài nay vài dòng lạnh lẽo
Tình nhạt dần… ngày tháng chèo queo 
*
Mình ở cách xa nhau, xa lơ xa lắc,
“long distance” có tình nào chắc chắn !
Tình nghìn dậm nên tình chẳng đậm
Tình không gần, tình chẳng sắc sâu 
Anh nói chắc, nói nhiều lần:  “Anh yêu em, yêu lắm!”
Nghĩa lý gì đâu
Như nước chẩy qua cầu…
*
Lâu lắm rồi!  Mới hơn một tuần thôi!
Mỗi một ngày hết còn như thế k
Vẫn nhớ anh, nỗi nhớ còn âm ỉ
Rồi từ từ… em cũng sẽ quên thôi…
*
Lâu lắm rồi, em không làm thơ nữa
Một tuần qua, đầu trống rỗng, khô cằn
Nỗi nhớ vẫn dữ dằn, cắn đắng lôi thôi!
Lâu lắm rồi à?  chỉ mới một tuần thôi!
Thơ rên rỉ, làm làm chi, chẳng đáng
Lâu thật lâu rồi!  đã chán ngán làm thơ
Thơ thất tình?!  Lại ỉ ôi, ngộp thở!!!

Quách Như Nguyệt

LẠC MẤT NHAU. - Thơ Phạm Thị Minh-Hưng


Cánh phương hồng như môi em thắm đỏ
Tuổi đôi mươi xinh như mộng ngây thơ
Đôi tà áo đùa bay trong gió lộng
Lòng thẫn thờ sao chợt thấy bơ vơ...

Em nơi ấy với nỗi buồn muôn thuở 
Thấy mặt nhau nhưng chẳng gặp bao giờ
Đời hư hao trong cõi tình mộng ảo
Sẽ có ngày buồn lắm, thất lạc nhau...

Ta sẽ chơi vơi kiếm tìm khắp nẻo
Một bóng hình quen-lạ lạc lõng đâu
Đã có thời đôi tim rung một nhịp
Bởi vần thơ khúc hát rộn tình yêu...

Cánh phượng ngày xưa úa khô tàn tạ
Tìm nơi nao dấu vết cũ phai nhòa
Tà áo em còn đâu màu nhan sắc 
Ép vào tim mảnh vỡ khúc tình xa...

Phạm Thị Minh-Hưng.

Những Bài Thơ Dễ Thương - Thơ Sương Lam

Tình Hư Ảo - Thơ Mặc Khách



Xin hãy giữ chút tình  dù hư ảo
Giữa xứ người cô quạnh gió sang  Đông
Đường thấp thoáng ,chưa bao giờ gặp gỡ
Nhưng trong lòng ,lạ lẫm cứ đợị trông !
Môt chút nhớ, cho lòng thêm mộng mỵ
Vẽ bóng hình tình tứ, giữa không trung
Hồn quyện vào nhau , cùng chung nỗi nhớ
Nhớ quê hương …trống vắng …. nỗi niềm chung!
 Đây bờ vai, hỡi linh  hồn lạc lỏng
Đời muộn phiền, biết bao cảnh trái ngang
Giữa giấc khuya ,thao thức đêm trằn trọc
Khẽ  giật mình,  ai quấn chiếc khăn tang ?
Em nhìn xem , ôi ! mắt buồn ảo não
Những cuối  tuần, mong đợi cháu con đâu?
Mắt xa xăm ,  thẩn thờ lòng tê dại         
Đường về  “Dưỡng lão” là cả niềm đau
Em có thấy, bao trẻ thơ kêu khóc
Bé đói lòng , đói cả chút tình thương
Những cụ già , xin đừng cười mai mĩa   
Họ  trở thành , “ con nít “ cõi vô thường !
Người  may mắn ,  cao sang làm sao hiểu
Những tâm hồn ,nức nở  với thời gian
Em có hiểu ,những mảnh đời đơn lạnh ?
Kiếp sống hùng ,còn lại cảnh phụ phàng !
Một lần nữa, hồn Thơ tôi  khóc ngất
Giữa xứ người cô quạnh gió mênh mông
Thương thật nhiều ,cô đơn  đời tỵ nạn
Một nỗi sầu, sâu kín  bước luu vong …


 Mặc Khách

Thu Cảm - Thơ Đỗ Bình


Chiều thu nơi viễn xứ
tâm hồn ta héo hon
nhìn lá úa rơi đầy!
Lòng sao vấn vương !
Hay ta buồn
cho kiếp đời ly hương ?
Ta như chiếc lá,
gió cuốn bay, bay về đâu ?
Trong tia nắng ấm
thoáng lung linh niềm đau !
làm hồn ta chợt nhớ thương quê nhà.
Ôi ! Những con đường  xưa dấu yêu,
những chiều dịu nắng lá thu bay?
Chiều trên sông Seine
nhìn lá úa
để hồn ta tiêu điều !
Chiều nay trong quán vắng
ta ngồi nghe tiếng mưa
mà xót xa trong hồn !
Lòng sao nhớ thương ?
Hay, ta buồn cho tháng ngày
tàn phai ?!


Đỗ Bình

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

CÒN TẠ ƠN NHAU - Thơ Như Thương


Tạ ơn ngày tháng rong chơi
Tạ ơn chiếc lá vàng rơi cuối mùa
Tạ ơn trăng khẽ gió lùa
Tạ ơn chữ nghĩa bỏ bùa yêu em
Tạ ơn quấn quít tóc mềm
Tạ ơn giây phút biết thèm có nhau
Tạ ơn môi chín đỏ au
Tạ ơn mắt đợi mai sau nhớ hoài
Tạ ơn vai tựa mệt nhoài
Tạ ơn đêm của nguôi ngoai giận hờn
Tạ ơn gối chiếc chăn đơn
Tạ ơn khuya lại gần hơn dỗ dành
Tạ ơn nước mắt vòng quanh
Tạ ơn gặp gỡ để thành nhớ thương
Tạ ơn lưu luyến vấn vương
Tạ ơn Anh đã dặm đường với Em...

Như Thương 
(Mùa Lễ Tạ Ơn 2014)

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Cuộc Đời - Thơ Trầm Vân


Cuộc đời quá ngắn ngủi
Phí thời gian làm gì
Ghét ghen và giận dữ
Hại ta, có ích chi

Chỉ gia đình, bè bạn 
Gần mình lúc ốm đau
Hãy nhớ gần gũi họ
Yêu thương nối nhịp cầu

Hãy chôn vùi quá khứ
Để hiện tại bình yên
Hứng giọt nắng ngọt mềm
Trên môi cười thánh thót

Mỗi đời người mỗi khác
Đừng so sánh với ai
Đời chớp mắt đổi thay
Lợi danh như gió thoảng

Đừng cố công tranh luận
Hãy chấp nhận bất đồng
Nhường nhịn nhau chút đỉnh
Gạt cái xấu, thong dong

Điều không thể giết ta
Giúp ta mạnh hơn ra
Vững bàn chân nhịp bước
Khoan dung rộng thứ tha

Đặc biệt ngày hôm nay
Ngày đẹp, tận hưởng ngay
Buồn ơi, từ biệt nhé
Niềm vui xoải cánh bay

Đừng quá nghiêm với mình
Mắc lỗi lầm : thường tình
Khác chăng là sửa đổi
Tìm lại ánh bình minh

Hãy trao cho thời gian
Hàn gắn lại vết thương
Đông tàn xuân lại đến
Ngàn hoa rực sắc hương

 Trầm Vân
 ( Viết theo Life )