Lâu lắm rồi anh chẳng làm thơ
Viết tặng em
Em đọc đỡ thèm
Cạn hết ý hay là anh thay đổi?
Ôi một thời!
Cũng một thời anh nói yêu em
*
Lâu lắm rồi! Anh nhớ thử xem
Đã thật lâu, chẳng thơ, không nhạc
Chữ dấu yêu đổi lại thành …thương
Lá thư dài nay vài dòng lạnh lẽo
Tình nhạt dần… ngày tháng chèo queo
*
Mình ở cách xa nhau, xa lơ xa lắc,
“long distance” có tình nào chắc chắn !
Tình nghìn dậm nên tình chẳng đậm
Tình không gần, tình chẳng sắc sâu
Anh nói chắc, nói nhiều lần: “Anh yêu em, yêu lắm!”
Nghĩa lý gì đâu
Như nước chẩy qua cầu…
*
Lâu lắm rồi! Mới hơn một tuần thôi!
Mỗi một ngày hết còn như thế kỷ
Vẫn nhớ anh, nỗi nhớ còn âm ỉ
Rồi từ từ… em cũng sẽ quên thôi…
*
Lâu lắm rồi, em không làm thơ nữa
Một tuần qua, đầu trống rỗng, khô cằn
Nỗi nhớ vẫn dữ dằn, cắn đắng lôi thôi!
Lâu lắm rồi à? chỉ mới một tuần thôi!
Thơ rên rỉ, làm làm chi, chẳng đáng
Lâu thật lâu rồi! đã chán ngán làm thơ
Thơ thất tình?! Lại ỉ ôi, ngộp thở!!!
Quách Như Nguyệt