Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

Anh Ơi - Thơ Mây Tím


Anh ơi sao mãi chưa về
Để đêm gió lạnh lê thê mưa buồn
Gió hờn cơn lốc bảo tuôn
Hàng thông đứng lặng ngóng trông khóc thầm
Giọt sương long lanh trắng ngần
Nhớ thương mơ uóc bao lần mộng mơ
Vương sầu giăng mắc vần thơ
Thời gian thoáng vụt hửng hờ thương đau
Đồi cao thung lũng thắm sâu
Cỏ cây hoa lá có nhau trong đời
Trăng mơ suối hát tiếng cười
Mây trôi ngơ ngẩn phương trời nhớ ai
Nhớ ai thao thức đêm dài
Mãi hoài thương nhớ mãi hoài đợi trông
Anh về cho tuyết mùa đông
Không còn buốt giá nắng nồng ấm êm
Anh ơi Anh về với em
Anh về với em cho thêm ngày dài

Arna 29.6.15
Mây Tím ( MM

Người Lính Thời Chiến - Thơ Ý Nga


Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

Ai Thấu Lòng Ai - Thơ Chúc Anh


Đường phố chiều nay sao bỗng nhiên
Như trời say ngủ giấc thiên tiên
Không gian huyền ảo dường ngưng động
Ai thấu lòng ai trĩu nỗi niềm

Hoa lá thay mùa vẫn vắng tin
Mắt buồn xa vợi dõi trông tìm
Bóng hình dấu ái từ muôn kiếp
Phủ kín tâm tư, kín trái tim

Cảm xúc Người ghi trong cõi thơ
Nửa dòng trần tục, nửa hư vô
Nửa khơi hồn thuở trăng tròn lẻ
Nửa vẽ vời say vọng khúc "chờ"

Gom chút tình thư kết gửi về
Người xưa, sóng mắt chở thuyền mê
Chở làn mây tóc hương trinh khiết
Lộng mảnh trăng treo khúc hẹn thề.


Chúc Anh 

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

Cám ơn Em - Thơ Vũ Đình Trường



Cám ơn em đã chấp nhận anh
nhận cái xấu nhiều hơn cái tốt
em nói anh hiền như cục bột
nên đôi khi trông giống dại khờ

có khi anh như đứa trẻ ngu ngơ
em cũng chẳng buông lời nhạo báng
anh lè phè áo cao quần ngắn
em cũng tỉnh bơ như chẳng có gì

người có coi mình chẳng ra chi
em cũng thản nhiên cười chấp nhận
đời quá ngắn hơi đâu mà vướng bận
có mấy ai dám sống thật như mình

có người nay nhà cửa rộng rinh
quên đi mất thời phòng đơn gác hẹp
bạn đến chơi, cho bạn ăn trong bếp
cỏn phòng ăn, chỉ để chưng thôi

cuộc đời này như thế đấy em ơi!
Có ai dám thẳng lòng như ruột ngựa
Càng giàu có, người ta càng chọn lựa
chọn bạn sang cho hộ đối môn đăng

nghèo như ta cười hở cả chân răng
nên đã chơi thì cứ chơi chođáng
cũng bởi vậy mới nghèo tận mạng
nghèo tiền đô nhưng giàu sụ ân tình

ngó tới ngó lui ít kẻ giống như mình
chắc họ nói hai đứa ta chơi dại
thôi kệ họ, có ai giàu vạn đại
cũng chẳng ai nghèo khó ba đời

ta còn chơi, ta cứ việc chơi
mai mốt chết cũng hai bàn tay trắng
gặp bạn tốt, ta chơi xả láng
giữ lòng câu nhân nghĩa tựa thiên kim

vđt
25/6/2015

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

LỐI HOANG - Thơ Phạm Thị Minh Hưng



Bỗng dưng ngọn gió vô tình
Bâng khuâng nghiêng ngả gập ghềnh cỏ hoa
Nỗi đau vướng vất la đà
Tả tơi chiếc lá thu sa giữa đường

Ai hay gió lộng vô thường
Miên man bão nổi, phấn hương nhạt nhoà
Mỏi mòn gót ngọc kiêu sa
Trăng vàng lối mộng bao la mịt mùng

Tình giờ lạc cõi hư không
Biết chăng chốn ấy nghìn trùng, có vui?
Hình như ... một chút ngậm ngùi
Biển xa sóng đổ - Tình vơi ngỡ ngàng

Ngõ xưa nắng nhạt sương tan
Lối hoang lỡ bước, thu vàng hắt hiu...
Mênh mang hoa tím bên chiều!...



Phạm Thị Minh Hưng
SG - T7-13.6.2015

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

MẸ - Thơ Đông Hương Tôn Nữ




có phải Mẹ ngồi trên đám mây
nhìn con trần thế dáng hao gầy
vai còm năm tháng sau đưa tiễn
biển cũng hoà theo sóng khóc lây
*
hai mươi năm dài Mẹ xa xăm
mùa Thu đầu tháng chín mười lăm
ngay hôm Thánh Lễ, con thật lỗi
nhờ con một chuyện, lại Cha làm 
*
con chừ nuối tiếc cũng muộn thôi
chỉ mưa sau mắt, lệ xuyên môi
âm thầm gọi Mẹ trong tâm tưởng
biết dễ gì nghe được Mẹ cười
*
con cảm những lần Mẹ cạnh con
là khi con khóc Mẹ đêm hôm
dịu dàng vuốt tóc như ngày nhỏ
ru khẽ à ơi giấc ngủ ngoan
*
những lúc Mẹ ngồi trên đám mây
nhìn con trãi nợ nần lưu đày
vỗ về con lúc cay chua quá
Mẹ dẫn con vào ngụ giữa Ai

đht
Gửi Mẹ trên vầng mây
và gửi Anh

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

GIÓ - Thơ Đỗ Hữu Tài



Xuân đi để gió giao mùa 
Hạ về phượng thắm gió lùa hàng cây 
Lững lờ gió quyện làn mây 
Nắng lên gọi gió buộc dây cầu vồng 
Gió mơn những cánh phượng hồng 
Lá rơi gió cuốn lượn vòng chông chênh 
Nắng tàn ngọn gió lênh đênh 
Hoàng hôn buông xuống mông mênh gió chiều 

Gió rung bóng tối tiêu điều 
Gió đưa phượng đỏ mỹ miều chờ trăng 
Đêm sâu gió lạnh sương giăng 
Gió nhìn dáng nguyệt lâng lâng nỗi niềm 
Gió mang cảnh vật im lìm 
Gió ru hoa phượng đắm chìm cơn mê 
Trăng mờ ngọn gió lê thê 
Gió nhìn trăng khuất ủ ê góc lầu 

Gió run rẫy , tiếng ve sầu 
Gọi thầm mùa hạ đậm màu gió sương 
Dường như gió biết vấn vương  
Bên cây phượng vỹ mùi hương dịu dàng 
Gió lay ngọn cỏ nhẹ nhàng 
Đêm tàn gió cuống ngỡ ngàng ngẫn ngơ 
Gió làm rung động hồn thơ 
Gió nâng niu hạ ươm mơ phượng hồng 


Đỗ Hữu Tài (june 22/15)

Chẳng còn cha để được đền ơn - Thơ Vũ Đình Trường


Con chẳng còn cha để được đền ơn
Nuôi dạy con thơ gian khó không sờn
Bao tháng năm dài tình sâu nghĩa nặng
Ơn đức cao dày như ngọn Thái sơn

Con chẳng còn cha để được dìu tay
Đưa bước cha đi qua hết những ngày
Đất khách quê người làm thân tỵ nạn
Mơ phút khải hồi chết giữa cơn say

Con chẳng còn cha cùng ghé Hội An
Cùng ngắm chiều buông trên nước sông Hàn
lụa trắng Duy Xuyên, lúa vàng An Mỹ
Chắc vẫn chưa mòn mối hận ly tan

Con chẳng được làm gậy chống cho cha
Đi đó đi đây trong lúc tuổi già
Đọc cho cha nghe mấy dòng thơ vụn
Kể chuyện quân hành Tiên Phước thời xa

Con chẳng còn cha để được đền ơn
Tha lỗi cho con chữ hiếu không tròn
chữ nghĩa nghèo nàn đôi câu vụng dại
dâng đến cha hiền trọn tấm lòng son

vđt
Fair Oaks, ngày Từ Phụ 2015

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Tôi Chỉ là Tờ giấy - Thơ Thích Tánh Tuệ


alt


Tôi chỉ là tờ giấy
Mà uy lực vô song
Trước tôi, người run rẩy
Đổi giọng, đổi cả lòng.

Tôi chỉ là tờ giấy
Mà khiến đời long đong
Ngược xuôi hai dòng chảy
Mãi kiếm tìm, chờ trông...

Đời đen, tôi tẩy trắng,
Trắng- tôi nhuộm thành đen
Đường cong tôi bẻ thẳng
Lạ biến thành thân quen.

Tôi là một mảnh giấy
Người cao thượng.. bỗng hèn,
Kẻ hèn thành.. ” thượng đế ”
Dù tâm hồn lấm lem..

Ai cho tôi giá trị,
Ai cho tôi quyền năng,
Ai cho tôi tiếng nói,
Ai vì tôi nhọc nhằn ?

Tôi chỉ là mảnh giấy
Thiện, Ác cũng là tôi,
Dù chà tôi dưới đất
Thoáng chốc trèo lên ngôi.

Hỏi trên đời mấy kẻ
Thoát được bàn tay tôi ?
Tôi xua Đời lẫn Đạo
Chạy vào trong luân hồi..

Tôi là một tờ giấy
Đời vui, buồn mênh mông…
Chỉ ai Luôn Tỉnh Thức.
Hết bị tôi quay mòng!
tustus st Thích Tánh Tuệ
alt

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Nỗi Buồn Tháng Sáu - Thơ Trầm Vân

BÀI THƠ TẶNG ANH LÍNH CHIẾN! - Thơ Thiên Kim


Các anh là con yêu Tổ quốc
Các anh là rường cột Quê hương
Khoác chinh y ôm trọn vẹn yêu thương
Những thiên thần mũ đỏ căng dù tung cánh
Chiến sĩ mũ xanh thủy quân lục chiến
Rất hiên ngang vùng vẫy tung hoành
Mũ nâu Biệt động hùng anh 
Xung phong sát Cộng lừng danh đất trời!
Lính trận bộ binh treillis màu núi đồi
Nón sắt trên đầu, khẩu súng trên vai
Oai hùng thay người đạp núi, rạt gai
Các anh Biệt kích gan dạ lấn sâu vào lòng địch
Lính phi công oai phong cỡi mây trời thỏa thích
Tàu sắt thét gào, rầm rập thả bom rơi
Nơi biển xa xôi các anh lính thủy tuyệt vời
Say sóng đại dương dạt dào như say tình nước
19 tháng 6! Các anh về nỗi vui ngày Quân lực 
Thành phố rộn ràng , dân náo nức đón các anh
Tiếng quân nhạc tấu lên, cất cao dũng mãnh
Bước chân đoàn quân kiêu hãnh trung cang
Trên không trung phi cơ thả khói ánh cờ Vàng
Dưới đại lộ chiến xa phất phới cờ chiến thắng
Ôi, từng đoàn chiến sĩ Cộng Hòa bước thẳng
Ngày xa xưa tạo chiến tích qúa lừng danh
Dấu chân các anh đã in bước quân hành
Trên khắp các nẻo đường quê hương, đất nước
Trận chiến kết thúc nghiệt oan : được, mất!
Vận nước mạt tàn ngạo ngược: thắng, thua!
Có anh đã nằm xuống! Thương mấy cho vừa!
Hoặc hiến một phần thân thể dâng cho Tổ quốc
Ở Quê hương có anh ngậm ngùi , sầu chuốc
Nơi xa xăm cách biệt có anh trăn trở ngậm ngùi
Khắp nơi nơi, các anh lính chiến Cộng hòa ơi!
Hãy kiên trì đợi ngày Quê hương quang phục
Ngày đó chúng ta  lòng vang nhạc khúc
Hẹn nhau về lại Saigon đường nở muôn hoa
Nghẹn ngào ta ôm nhau đôi mắt lệ nhòa
Ta đưa nhau tìm về những ngày xưa, lối cũ...
Thiên Kim

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

VÔ DANH MỘ - Thơ Như Thương

(Kính viếng Anh Linh Chiến Sĩ Trận Vong nhân ngày QL/VNCH 19 tháng 6)
  
Nghìn năm non nước bể dâu 
Sử xanh nhuộm thẫm một màu tang thương 
Cha, Anh một thuở sa trường 
Hương lòng thắp muộn dặm đường ải quan  
Tìm xương bới đất trên ngàn 
Anh linh hào khí dọc ngang vẫy vùng 
Rừng thiêng đất Bắc đêm chùng 
Viếng người tù tội nghìn trùng đớn đau 
Lệ người cô phụ ai lau 
Khói nhang khuya tưởng ngọc châu vẹn tròn 
Trường Sơn xương trải lối mòn 
Bắc Nam sinh tử biết còn ai đây 
Người Nam ra Bắc vùi thây 
Vong hồn xiêu lạc nhớ ngày xung phong 
Vẳng trong lừng lẫy chiến công 
Tiếng quân giục giã núi sông lệnh truyền 
Hỡi sông, hỡi núi linh thiêng 
Hỡi giang san mộng ngả nghiêng cơ đồ 
Bao nhiêu chí lớn xương khô 
Sá chi ... Nợ nước thành vô danh mồ  

Như Thương 
19/06/2015.

KHÓC CHA - Thơ Vũ Uyên Giang


Trời mùa đông tâm hồn con giá lạnh           
Con về đây nhưng cha đã đi rồi!                 
Không bao giờ còn thấy mặt cha tôi          
Bao giọt lệ trào dâng trong khóe mắt        
 
Lòng nghẹn ngào nhói đau như dao cắt           
Chỉ vài ngày con đã mất cha yêu.                 
ngày xưa, cha nghiêm khắc rất nhiều              
Vì mong muốn con nên người hữu dụng
 
Công ơn cha như trời cao bể rộng           
Như suối nguồn tuôn chảy mãi không ngừng       
Nhớ nụ cười và khuôn mặt bao dung               
Ôi tiếng nói ôn tồn khi giáo dục                 
 
Nhớ cả những ngọn roi vì lười học         
Bởi ham vui với bè bạn gần nhà…             
Biết làm sao kể lại hết tình cha?               
Giọt nước mắt lăn dài trên gò má                    
Ngày hôm nay con không còn cha nữa         
Tìm đâu ra hình bóng của cha tôi???        
 
                             VŨ UYÊN GIANG
 
 
            HOT TEARS FOR DAD
 
The world is in winter but colder is my inner heart;
Here I do return but from this life Dad did depart.
From now on I cannot see any longer my father's shine;
How to stop from my eyes the stream of fervid brine!
 
My inside shoots as if cut by knives, the stings gather;
Only in a few days I have lost my beloved father!
I reminisce the old days you were so formidable
Just because you wanted me to become serviceable.
 
Your immense merit was like high sky, vast ocean,
Your watercourse of love never ceased its motion.  
How I recall your merciful smile and generous face,
Temperate voice when educating me in each case.
 
I even remember the rod to your good will to bend
For being work-shy festal with a neighboring friend...
Of your bosom I can't find any word that fully speaks;
Drops of choler are rolling down on my hollow cheeks.
 
From now on I do not have any more my dear Dad;
Where on earth can I find my father's image  So sad!
 
                                Translation by THANH-THANH