Thứ Hai, 8 tháng 6, 2015

Thơ Đặng Hoàng Sơn - Phạm Thị Minh Hưng - Trầm Vân



TÍM CÕI ĐAM MÊ

Đường chiều tim tím ánh tà dương
Ngõ vắng quạnh hiu nhớ lạ thường
Ngóng về phương ấy mây gió tím
Mộng hồn phiêu lãng tím trời thương.

Tím trời thương nhớ tình bơ vơ
Loang tím chiều mơ buổi hẹn hò
Phai rồi ước hẹn mầu mây tím
Lạc bến bờ, ai có đợi chờ?

Có đợi chờ hoa tím ngàn năm
Còn chăng ánh nguyệt sáng đêm rằm
Dõi theo hình bóng người phiêu lãng
Góc bể chân trời mộng cố nhân?

Mộng cố nhân nay lỗi hẹn thề
Nhìn khung trời tím dạ tái tê
Ước hẹn trọn đời cùng trăng sáng
Cho tròn giấc mộng cõi đam mê.

ĐHSR. 


Hoa Tím Yêu Kiều

Em cùng hoa thơ thẩn bên chiều
Cỏ mềm êm dịu dấu chân yêu
Nhè nhẹ kẻo đau cành Hoa Tím
Mây hồng đứng lặng nắng trong veo...

Hoa Tím thênh thang tận cuối trời
Mình Em dệt mộng tím chơi vơi
Áo dài trắng quá tình ngây ngất
Má lụa môi đào...Gió lả lơi...

Đẹp quá em ơi dáng diễm kiều
Lòng anh xao xuyến ước mơ theo
Bên em chiều tím hoàng hôn tím
Tình yêu màu tím mộng lòng ơi!

Nhớ nhé em yêu, hoa tím mơ
Vì em anh dệt mối tình thơ
Suốt đời yêu nhất loài hoa tím
Tím ngát không gian tím đợi chờ... 

Phạm Thị Minh-Hưng.


Ngàn Thu Áo Tím

Bồng bềnh làn tóc phiêu bay
Áo em màu tím thu gầy nhớ thương
Áo bay qua ngõ thiên đường
Thơ tôi từ địa ngục buồn ngoi lên

Chạm vào đôi mắt nhung huyền
Chạm vào giọt nắng ngủ quên, nụ cười
Chạm vào dòng lá me rơi
Thơ tôi hóa gió bồi hồi phiêu du

Em về thơ nhẹ che dù
Nghiêng chi vành nón vào mơ mộng chiều
Tiếng chim bối rối lời yêu
Lời tình biết có chia đều đôi tim ?

Hồn tôi mưa gió nổi chìm
Phong ba từ độ yêu em nồng nàn
Chỉ e lỡ chuyến đò ngang
Bến buồn cây cỏ sắp hàng cô đơn

Áo bay đôi vạt tím buồn
Vạt nào thương nhớ gió luồn tình qua
Vạt nào thả gió la đà
Ru tình tôi nở chùm hoa cúc vàng

Thế rồi đôi ngả ly tan
Em xa xôi quá thu tàn héo thu
Lá vàng rơi tím vần thơ
Mượn bờ vai nhỏ ngủ nhờ chiêm bao
  
Trầm Vân

1 nhận xét: