Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

BÓNG CHIỀU - Thơ Song Châu Diễm Ngọc Nhân

 
 
 
 
Hẹn em buổi chiều thứ Sáu
Sao anh lại để em chờ ?
Mắt dõi phương trời đau đáu
Mà lòng hờn tủi, bơ vơ
 
Em đứng buồn như pho tượng
Như nàng Tô Thị ngày xưa
Tượng buồn, tượng không khóc được
Em buồn, nước mắt thay mưa!
 
Vì đâu anh quên lời hẹn
Hay lòng anh đã đổi thay ?
Nếu không, sao anh chẳng đến
Để em bóng nhỏ đường gầy
 
Em buồn, bầu trời bỗng  xám
Nắng chiều cũng nhạt màu tươi
Sông kia còn đo sâu, cạn
Nhưng sao đo được lòng người!
 
Thế rồi em hờn, em trách
Nói lời ngờ vực tình yêu
Vị tình đắng bờ môi lạnh
Bơ vơ em với bóng chiều....
 
 
Song Châu Diễm Ngọc Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét