LÀM ĂN CÓ LẮM NHỌC NHẰN?
Không... làm! Chỉ biết mỗi... ăn!
Nghe nhạc ầm ầm rồi… lăn.
Bao năm chắt chiu, tiện tặn
Qua rồi thời kỳ khó khăn!
Mặc ai cáo, diều, phượng, công;
Kệ ai giàu sang đèo bồng
Rựa, cuốc, đuốc… quăng ráo trọi
Không dám làm ẩu tay không!
Ai làm? Anh: ăn, ngưng cày!
Lương thực tích trữ vừa đầy:
Ruộng rẫy, hoa màu, lúa thóc…
Không lẽ tự đày: bỏ thây?
Rượu mít, thịt mễn, thịt nai…
Ăn uống, thôi làm tay chai
Đường lộ gồ ghề bùn đất
Nhường em bon chen miệt mài!
*
-Em về phát lúa, chẩn bần
Mở kho giúp đỡ người dân
Sóc, thôn, xóm làng, thị trấn…
Muốn theo thì đừng trùm chăn!
-Theo liền!
Nam, Bắc, Đông, Tây?
Dù cho sông, suối, đầm lầy
Quê hương không còn cộng sản
Sợ gì mà chẳng đi ngay!
Lối nào? Cuối kia, đường này
Cũng theo, dù tỉnh hay say!
Đẽo kia, gọt này mấy thứ?
Phát quang rừng thưa hay dày?
Anh sẽ tình nguyện từ đây
Bớt ăn, thêm làm? Càng hay!
Vì đồng bào: làm chuyện phải,
Vì nhau: anh phải đổi thay!
Á NGHI, 4.2.2016./.
Ảnh: AYD
AI OAN NÈ?
-Chê em “Vớ vẩn…”, ai oan?
Người ta tự ái nhưng ngoan nhất nhà!
-Nhà mình có mấy người, mà
Em giành hạng nhất? Thật thà làm sao!
-Tại anh cứ thích làm cao
Nên chi người thấp lâu lâu làm tàng
Giỏi giang, anh vẫn dịu dàng
Giải oan em nói: thương chàng hàm oan.
Á Nghi**6-5-2015./.
AI THƯƠNG NGƯỜI
KHÔNG XỨNG ĐÁNG?
Chúng mình chất phác, quê mùa
Nghĩ sao nói vậy, hơn thua đâu cần!
Người ta chẳng biết đâu lần
Họ xa lăng lắc, chẳng gần nhau chi.
Không săm soi, chẳng cầu kỳ
Dung hòa, giản dị, ai bì đôi ta
Họ không hiểu, nếu lơ là
Thì đừng ấm ách, ấm a bất ngờ:
Hững hờ thì bị thờ ơ
Làm cao, kiểu cọ, mập mờ: ai thương?
Yêu thương: nuôi dưỡng, lót đường
Lấy đâu cay đắng đường trường mà lo.
Á Nghi**6-5-2015./.
ANH GỌI EM
Khi “con bé”, khi ngọt ngào “cô bé”
Nghe thơm thơm như hương nếp tháng Mười
Nghe xun xoe trè… trẻ tuổi hai mươi
Ngọt như nắng vàng soi trên lá chuối.
Tim trẩy hội, xa xăm mà gần gũi
Anh gọi em, lời đầm ấm, rộn ràng
Say lâng lâng trong mê trận nhẹ nhàng
Người bừng sáng, sắc khoe khoang tình ái.
Á Nghi, 6-5-2015./.
TUỔI ĐANG YÊU
Anh bảo:
-Em đang tuổi dậy thì
À ra anh vốn Nhà Tiên Tri
Dậy thì, mới lớn, như anh nhỉ?
Nhỏ tí tì ti. Ai nhất, nhì?
Sao bảo:
-Em đang tuổi dậy thì?
Dị!
“Thầy” cũng thế!
Cười em chi?
Không hơn, không kém ti tì tí
Thủ thỉ cả ngày, vui quá đi!
Á Nghi, 6-5-2015
---
*Nói lái và nghịch chữ: dậy thì > dị Thầy
(Nhuận sắc 4.3.2016)
EM BAO NHIÊU TUỔI?
Nhõng nhẽo suốt ngày, dép đứt quai
Muốn gì chiều nấy, hết kiếp này!
Hai mươi tuổi nhé? Hay mười tám?
Níu kéo anh hoài, áo rách vai.
-Anh bao nhiêu tuổi, em chừng ấy!
Á Nghi, 6-5-2015
SÁ GÌ TRỜI CÓ LẮM MÂY!
Hôn em bướm động, hoa lay
Hôn em, mây dở hóa hay ngày tình
Lắng nghe rạo rực đùa mình
Lắng nghe hạnh phúc thưa trình tim nhau
Thương em mắt nhắm, ngọt ngào
Em run như thể lần đầu nắm tay
Á Nghi** 6-5-2015
XUÂN TÌNH 1
Nghe mắc cở ngập ngừng từng chân tóc
Nghe ngọt ngào mời mọc vị mạch nha
Xuân nõn nà thơm man mác hương hoa
Dễ thương quá! Tình mượt mà khoe sắc
Á Nghi**6-5-2015./.
UY LỰC TÌNH YÊU
Tim thách thức nhịp rộn ràng, háo hức
Chiều dịu dàng, sáng náo nức, rình rang
Đêm ngỡ ngàng niềm thao thức nghênh ngang
Nhớ mặc sức!
Thương làm tàng hết sức!
Rất dấu ái Cánh Hoa Tình thơm nức
Cùng nâng niu, chiều chuộng nhất, không nhì
Chẳng tiếc chi ngoài trân quý, nể vì
Lời giữ ý, tình kiêu kỳ uy lực!
Lúc thổn thức những nhịp nhàng, rạo rực,
Khi xênh xang lắm quyền lực ngang tàng,
Nàng mơ màng bởi hấp lực thênh thang,
Chàng tiếp sức dòng thơ tình khởi sắc.
Á Nghi**6-5-2015./.
ÔI MẠCH NHA!
Chiều đỏ ối một màu yêu rực rỡ
Cuối chân mây ai có nhớ thương ai?
Đêm, có dài kỷ niệm xưa khờ dại?
Ngày, em mở ngàn nụ hoa mắc cở?
Tưởng đã khép mà tim vừa rộng mở
Thương chiều vàng nhuộm sáng cả không gian
Em dịu dàng, anh tài giỏi khoe khoang
Loáng sóng nước gợn tình ta phản chiếu.
Êm êm dịu, mặc ngoài kia lạnh lẽo
Ấm rất nhiều, dù lá héo, tuyết rơi
Ôi Mạch Nha!
Ôi mật ngọt cuộc đời!
Thương thương quá!
Anh ơi luồng gió mới.
Á Nghi**28-2-2015./.
HƯƠNG TÌNH MÌNH!
Tuổi mười tám với nhớ nhung, mong đợi
Với bồi hồi bài học mới: yêu đương
Ngày vấn vương, đêm tơ tưởng bất thường
Đi muôn hướng mà một phương nhớ mãi.
Tuổi dài dại nữ sinh đầy e ngại,
Tuổi khôn khôn vùng vẫy thời sinh viên
Ai cũng lành nên ánh mắt rất hiền
Đón gió quyện, nhìn mây trôi thánh thiện.
Xưa bẽn lẽn, nay năm mươi nhìn lại
Nhóm bạn bè khờ dại sắp lão niên:
Bao hồn nhiên tan biến!
Lắm muộn phiền!
Nét chững chạc đã hòa màu tóc bạc.
Mình mộc mạc, bao nhiêu năm lưu lạc
Vẫn thương nhau, chất phác như ngày xưa
Bây giờ mưa hay nắng, thiếu hay thừa…
Mình vẫn thế: giữ hương tình thơm ngát.
Á Nghi**25-2-2015./.
Ảnh: AYD
TÌM EM
-Nếu mà em bớt dễ thương
Chắc anh đã được chung đường đến nay.
-Người Ta bay bướm, bướm bay
Hoa kìa, cánh nọ, đường này, lối kia
Đâu như con bé thật thà
Ngây thơ khờ dại, cánh hoa trong vườn
Gió vờn, nhìn cỏ, cô đơn
Buồn ôm đau đớn, giỗi hờn lệ hoen./.
Á Nghi**23-2-2015
MƯA LÁCH TÁCH
TRÊN DỄ THƯƠNG ĐẦM ẤM
Đường yên vắng, hai đứa mình yên ắng
Đi bên nhau trầm lặng, bước lang thang
Guốc khua vang nhạo báng tim rộn ràng
Gió hào sảng tung lá me đầy tóc.
Nhớ quán cóc, bên ly chè, một góc
Anh giúp em ôn bài học để thi
Toán, hóa, lý… chẳng biết ôn môn gì
Mà phung phí cả một ngày hò hẹn?
Anh mỏi miệng giảng bài thật nhanh nhẹn
Toàn lời khen Người-Chậm-Chạp-Sách-Đèn
Học Người Quen mà lạ lẫm, rối ren
Tâm rối rắm mỗi lần tay lỡ chạm.
Thương nhớ lắm tuổi trăng rằm mười tám!
Đường xa xăm, dạo phố, mưa lâm râm
Dù che nhau, chân từng bước âm thầm
Mưa lách tách trên dễ thương, đầm ấm.
Á Nghi, 28-2-2015./.
HÃY THƯƠNG NHAU HOÀI!
Kẹo ngon ngậm mãi cũng tan
Tình yêu chân thật nồng nàn mãi thôi
Thương anh từ thuở xa xôi
Bây giờ gần gũi, sóng đôi hết đời
Vô thường đời sống anh ơi
Kiếp người ngắn ngủi, tình mời yêu thương.
Á Nghi**29-3-2015./.
CON CÁI NHÀ AI MÀ DỄ THƯƠNG?
-Dễ thương con cái nhà ai!
Người Ta bóng bảy, lạ tai mỗi ngày
Lần đầu nghe, nhíu cả mày
Nghe hoài: thân ái. Say say mất rồi!
Á Nghi, 29-3-2015./.
THƯƠNG ANH TỪ KHI NÀO?
Từ đời năm nẳm, năm nao
Từ ngày biển rộng, trời cao, mây nhiều
Từ khi nắng chiếu mưa chiều
Cầu vồng bắt nhịp thương yêu cho mình.
Á Nghi**29-3-2015./.
QUÝ VÔ VÀN!
*
Mừng hai bạn học Sài Gòn vừa tìm lại nhau
*
Không ngờ lại hợp sau tan
Thương yêu vẫn rất nồng nàn
Mừng nhau vẫn còn lãng mạn
Ôi tình yêu quý vô vàn!
Chữ tình đẹp như mùa xuân
Đau khổ đã mờ nhạt dần,
Niềm vui đang tăng đậm nét
Họ chắp thêm cánh thiên thần!
Trăng sao xuống thế đãi đằng
Khiến người nhớ cuội, nhớ trăng
Gió trời, tuyết, băng, mưa, nắng…
Thuyền Tình lại lướt phăng phăng!
Á Nghi, 6-5-2015./.
THƯA ANH
Người đâu gặp gỡ giữa đàng
Không đi, cứ đứng chàng ràng ngó tôi?
Người chi mà khéo miệng môi
Ai quen mà phải theo đuôi cười hoài?
Mặc anh Út, kệ anh Hai!
Tôi là chị cả, đã oai cùng người.
Á Nghi, 28-2-2015
PHÁ MƠ, PHÁ MỘNG NGƯỜI TA
Em đang lơ lửng trên mây
Sao anh kéo xuống nơi đây làm gì?
Ngao du vũ trụ lâm ly
Thênh thang cao độ nhất nhì thật vui:
Thoát bầu khí quyển hẹp hòi
Môi trường mất trọng lực: ngồi, hóa bay.
*
Chim lồng, cá chậu nơi này,
Lối kia huyền thoại ngất ngây tuyệt trần
Xa xa, chẳng có gần gần
Lâng lâng nhè nhẹ, thiên thần khắp nơi.
Á Nghi, 28-2-2015
(Trích thi tập sẽ xuất bản: ẢO DIỆU)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét