Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2017
GIÃ BIỆT NĂM 2017 - Thơ Phạm Thị Minh Hưng
Hôm nay 31 tháng 12
2017 còn nửa ngày
Năm cũ sẽ rời xa mãi mãi
Bao nhiêu kỷ niệm cũng tàn phai!
Thời gian nhanh quá cứ trôi mau
Một trời lưu luyến với thương sầu
Nửa vòng trái đất tình dang dở
Bóng-hình ẩn hiện mãi trong nhau
2018 sẽ đến đây
Đón mừng trong nỗi nhớ vơi đầy
Biết thế thì thôi đừng gặp gỡ
Cho tình tan tác gió mây bay...
Thì hãy chúc nhau sống thiết tha,
Dù xa cách biệt mấy sơn hà
Giao thừa lẻ bạn đừng trông ngóng,
Một người không hẹn đã đi xa...!
Phạm Thị Minh-Hưng
SINH NHẬT TRÒN TRĂNG - Thơ Trần Quốc Bảo
Đầu năm Dương lịch
Ngày sinh nhật tôi
Tới nay tám mươi tám tuổi đời
Ơn lành đặc biệt, đêm trời tròn trăng
Ô kìa! … có phải Thanh Hằng
Thương yêu nhau quá, đến thăm bất ngờ?
Tôi xin mở rộng cánh thơ
Mời Nàng, nhẹ gót mộng mơ lướt vào
Thiên tiên chót vót tầng cao
Áo xiêm lộng lẫy dát sao ngân hà
Qùa mừng, trao một nhánh hoa
Cánh hồng trắng muốt, tưởng là cánh mây
… Như dại, như ngây …
Tôi hôn lên má, lên tay Thanh Hằng
Đêm nay … có phải đêm rằm ?
Em từ cung nguyệt về nằm bên tôi!
… Trọn một đời người …
Yêu Trăng. Nay được đền bồi: “Tròn Trăng”!
Gọi là mãn nguyện, được chăng?
Một mai theo cánh sao băng về trời!
Thanh Hằng, em nhé, chờ tôi
Túi thơ, bầu rượu ta ngồi bên nhau.
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Cuối năm ngồi ôn lại - Thơ Quách Như Nguyệt
Cuối năm ngồi ôn lại
Ta còn, mất những ai?
Một năm đã trôi qua
Tình ta có đậm đà?
Cuối năm ngồi ôn lại
Tình bằng hữu ắp đầy
Bao năm qua tưởng mất
Tìm lại được gần đây
Cuối năm ngồi làm thơ
Thơ chơ vơ, chếch vếch
Vách tình cao chênh vênh
Thơ tình sao chếnh choáng
Đừng tiếc những ngày qua
Đừng lo toan, ân hận
Em ơi, đừng chấp nhất
Cái chết quả rất gần
Ngày qua lại qua ngày
Dẫu ngày một tàn phai
Ta vẫn vui hiện tại
Chấp nhận chuyện bi, hài
Cuối năm ngồi ôn lại
Ta ngồi thiền thư thái
Vẫy tay chào năm cũ
Hân hoan đón tương lai
Như Nguyệt
29 tháng 12, 2017
CUỐI TUẦN, CUỐI THÁNG, CUỐI NĂM - Thơ Huy Văn
Tóc sương chải giữa đôi bờ nhật nguyệt
Rẽ đường ngôi quanh dấu mỏi thời gian
Hồn trầm tích nén dư hương tiền kiếp
Vùi trong thương, lắng trong nhớ...võ vàng!
Mang một mối cảm hoài vào giấc mộng
để mơ trời quang đãng lúc vào đông
Có nhiều lúc ...khi Đất, Trời hiển lộng
hồn miên man se thắt rất...chạnh lòng!
Còn âm ỉ những dư âm đồng vọng
của một thời binh lửa ngập quê hương
nên hạnh phúc trong từng ngày tranh sống
là đêm thâu đối bóng ...cạn hồ trường.
Từ tốn rót cho thật đầy ly cạn
Ngắm bâng quơ sóng sánh ánh điện quang
Lòng thầm nhớ hỏa châu đêm về sáng
như hoa đăng soi chiến địa hoang tàn.
Chiều viễn phố màn sương đang dần trải
Bóng sơn khê như ẩn, hiện...xa xăm
Bồi hồi đón càn khôn đang khép lại
ngày cuối tuần, đêm cuối tháng...cuối năm!
HUY VĂN
Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2017
TƯỞNG NIỆM CA SĨ HÀ THANH - Thơ Trầm Vân
Người đã đi rồi thật thế sao ?
Rưng rưng giọt lệ nhỏ buồn đau
Tràng Tiền mấy nhịp cong vênh nhớ
Đỉnh Ngự ngùi thương tiếng gió sầu
Người đã đi về cõi lạ xa
Bến Xuân sóng nhớ vọng lời ca
Chiều Vàng đôi ngả chia sương khói
Hoải Cảm mưa rơi giọt lệ nhòa
Người đã đi rồi nghi ngút hương
Suối Mơ ai thắp mộng thiên đường ?
Con Thuyền Không Bến mù xa tắp
Lời Giã Biệt nào rơi nhớ thương ?
Người đã đi về nơi Cõi Tiên
Hồn bay thanh thoát ánh sao viền
Trần gian gửi lại lời ca ngọt
Ru giọt sương buồn giăng mắt đêm
Nén hương thắp vội tiễn người đi
Ngọn khói vòng cong xám tái tê
Cầu nguyện hồn thiêng về Cực Lạc
Ánh sao vô lượng chớp bờ mi
( 01.01.2014 )
ANH HÙNG ĐÂU TÁ ? - Thơ Thiên Tâm
1.
Sông Cửu, sông Hồng vươn nhánh sông
Bắc Nam đôi ngả kết muôn lòng
Anh hùng nối nghiệp chưa hề vắng
Hào kiệt truyền đời vẫn mãi đông
Lập quốc, Nam quân từng mở cõi
Dựng nhà, Việt tộc đã nên công
Đuổi Tàu, Mông, Pháp danh lừng lẫy
Xương trắng chồng non, biển máu hồng
2.
Máu hồng loang đổ, lệ tuôn sa
Cứu nước lâm nguy, bảo vệ nhà
Tổ quốc: đất đai, rừng biển Mẹ
Quê hương: dân tộc, giống nòi Cha
Giữ gìn lãnh thổ: điều chân chính
Đày đọa sinh linh: ý ngụy tà
Từ thuở quỷ Hồ về ám hại
Giết tràn già trẻ, một màu da
3.
Màu da Lạc Việt, giống dân mình
Từng khiến bay hồn giặc viễn chinh
Lại khốn vì tay bầy Thọ, Duẫn (1)
Càng nguy bởi nọc bọn Khu, Minh (1)
“Ruộng nương cải cách” sao rùng rợn
“Giải phóng miền nam” thật hãi kinh !
Kháng chiến cướp công, lừa cả nước
Sống thời cộng sản, lấy chi vinh !
4.
Vinh chi khoe mẽ nước hùng cường ?!
Nhục nhã chưa từng, chép lắm chương !
Gái đói bán thân, người rẻ rúng (2)
Trai nghèo làm mọi, chúng khinh thường (3)
Tài nguyên đục ruỗng, đầy sâu mọt
Đạo đức dày tan, nát kỷ cương
Đất, biển dâng Tàu, loài phản quốc (4)
Anh hùng đâu tá, chẳng lo lường ?
Thiên Tâm
16-8-2004
Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2017
Thơ xướng họa : Thanh Hòa, Đoàn Đình Sáng, Như Thu, Phan Tự Trí, Sông Thu, Trịnh Cơ
[1]
TUYẾT
(Thể Điệp Khúc)
Tuyết vẫn rơi đều tuyết vẫn rơi
Nhẹ nhàng lơi lả, nhẹ nhàng lơi…
Thềm toàn đá đóng, thềm toàn đá
Ngõ vắng người qua, ngõ vắng người
Cành trĩu ngả nghiêng, cành trĩu ngả
Ngọn buồn tơi tả, ngọn buồn tơi
Đông sầu buốt giá, đông sầu buốt…
Lạnh cả trời mơ lạnh cả trời
Thanh Hòa
[2]
ĐÔNG BUỒN
Gió lả lơi đùa, gió lả lơi
Lá vàng rơi rụng, lá vàng rơi
Cành khô khốc gẫy, cành khô khốc
Cúc tả tơi tàn, cúc tả tơi
Thưa thớt nắng soi, thưa thớt nắng
Vắng tanh người dạo, vắng tanh người
Buồn thiu cảnh sắc, buồn thiu cảnh
Nẫu tiết trời đông, nẫu tiết trời.
Đoàn Đình Sáng.
281217.
[3]
MONG
Hạt mưa rơi suốt, hạt mưa rơi
Dạ chẳng lơi là, dạ chẳng lơi
Yêu tiếng bậu cười, yêu tiếng bậu
Ngóng tin người đến, ngóng tin người
Miền thôn dã vắng, miền thôn dã
Mảnh áo tơi nghèo, mảnh áo tơi
Đây gắng đợi chờ, đây gắng đợi
Nguyện ơn trời giúp, nguyện ơn trời.
Như Thu
[4]
GỌI NẮNG
Sương còn rơi mãi sương còn rơi
Điệu lý lơi buồn, điệu lý lơi…
Còn lạ lối chăng, còn lạ lối
Đã xa người quá, đã xa người
Từng xơ xác dạ, từng xơ xác
Thấm tả tơi hồn, thấm tả tơi
Ôi nắng chớ tan! Ôi nắng chớ...
Thấu chưa trời hỡi! thấu chưa trời.
PHAN TỰ TRÍ
[5]
NHẠT PHAI
Lá vàng rơi mãi, lá vàng rơi
Dạ chẳng lơi sầu, dạ chẳng lơi
Còn nhớ mộng xưa, còn nhớ mộng
Vẫn yêu người cũ, vẫn yêu người
Mười năm thắm thiết, mười năm thắm
Một phút tơi bời, một phút tơi
Tình đã nhạt phai, tình đã nhạt
Nghẹn kêu trời hỡi, nghẹn kêu trời !
SÔNG THU
[6]
MƯA GIÓ MÙA ĐÔNG
Mưa cứ rơi đều, mưa cứ rơi
Suối buồn lơi chảy, suối buồn lơi
Mây ngang trũng vắng, mây ngang trũng
Gió thốc người say, gió thốc người
Hoa úa nát tan, hoa úa nát
Nhụy mềm tơi héo, nhụy mềm tơi
Không gian tím ngắt, không gian tím....
Buốt giá trời đông, buốt giá trời
Trịnh Cơ (Paris)
28/12/2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)