Thứ Năm, 28 tháng 12, 2017

BÀI THƠ TRƯỚC GIÓ ĐÔNG - Thơ Huy Trâm Chuyển ngữ : Thanh Thanh LXN



Tôi viết bài thơ trước gió đông
Gởi về đâu? anh đoán ra không?
Về cô má đỏ - khăn quàng tím?
Không phải đâu anh, những chuyện lòng.

Phương ấy chiều nay gió lạnh về
Mưa dầm - gió lốc một trời quê
Má già chân bấm trên nền đất
Tơi, nón lom khom men rặng tre.

Cuối thôn heo hút mái tranh xơ
Bếp ẩm - ngày mưa khói tỏa mù
Tay cóng ai về hơ vội lửa
Cột tre - áo máng, giọt tơi thưa

Đèn thắp lên rồi! Cơn bắc ra
Loanh quanh chỉ những mắm, dưa, cà
Chiều nay - chợt thấy đời vô dụng
Nghe gió lòng thêm gợn xót xa.

                            HUY TRÂM

IN THE WINTRY WIND
             
I am writing a poem in the wintry gale.
Where to send it to? There, can you guess?
That rosy-cheeked, the purple-scarf frail?
– No, buddy! It is about my heartfelt distress.

Cold wind blows in that place, this evening
– Homeland in swirl – constant is the rain.
With clayish ground old mom's feet cling;
Palm-leaf hat and coat by the bamboo chain.

Under the ragged thatched roof, in mire,
Smoke from humid fireplace makes her glum;
Back home, her man warms hands on the fire;
His wet coat drips from the bamboo column.

Then the lamp is lit! And the dinner served:
Always are pickles, sauce, same and again.
How life this evening is felt useless, unnerved;
Listening to the wind causes my heart to pain.

Translation by THANH-THANH  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét