Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2017

Nụ Hôn - Mê Lộ - Thơ Ngọc Quyên và Hư Vô



Nụ Hôn
Bềnh bồng trong mê lộ
Hối hả tìm môi nhau
Đêm không còn chỗ dựa
Giữa mịt mù chiêm bao.

Tay em như dao nhọn
Rạch vào trái tim tôi
Vết cứa cào ngọt lịm
Còn rịn máu trên môi.

Cuồng say hơn rượu phạt
Uống cho đầy một hơi
Cạn ly chưa cạn mộng
Bên hương đêm rã rời.

Em ơi, đừng bối rối
Đời còn có bao lâu
Là nụ hôn lần cuối
Hay chỉ mới bắt đầu?

Khi nào em hiểu thấu
Giọt lệ có linh hồn
Là em đang cất giấu
Lời vàng đá vô ngôn.

Mà khúc đời mê lộ
Chắc gì có trăm năm
Thì một lần lăn lóc
Cũng đã là tình nhân…


Hư Vô


Mê Lộ

(Cám ơn nhà thơ Hư Vô với bài thơ "Nụ Hôn" đã gợi niềm thi hứng )

Đường vào tim mê lộ
Đầy háo hức trong nhau
Đêm rã rời chứng tích
Chừng bắt sóng chiêm bao .

Tình yêu như ngọn giáo
Cứa nát trái tim tôi
Vết cắt nào êm ái
Giọt máu đào ngọt môi .

Cơn say tình đắng lịm
Đam mê vẫn đầy vơi
Đêm xuân thì dậy mộng
Hương ấm êm rã rời.

Anh ơi , buồn tóc rối !
Tình như đã bấy lâu
Chỉ một lần sau cuối
Cơn mê lại bắt đầu !

Làm sao mà hiểu thấu
Lệ đắng chảy vào hồn
Nơi trái tim chôn giấu
Vị ngọt mềm môi hôn .

Mà lằn ranh mê lộ
Là nỗi nhớ tháng năm
Dù như không như có
Vẫn mãi là tình nhân …


Ngọc Quyên


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét