BỆNH NÀO MÀ
CHẲNG THUỐC CHỮA?
Gương mặt điển trai cười, chào,
Bộ dạng thảnh thơi, nhàn nhã
Ánh mắt sắc sảo làm sao
Rõ người kiêu hùng, mạnh mẽ!
Nụ cười ấm áp trái tim
Làm em nóng ran gò má
Em trốn tránh bằng im lìm
Giả vờ lạnh lùng băng giá.
Nhưng mỗi phút mỗi mơ hồ,
Hồn nhiên bị anh khuấy động
Những ngón tay cứ ngây ngô
Vén hoài muốn cong mái tóc.
Rồi mỗi ngày mỗi thân… thân,
Mỗi tháng mỗi thêm quyến luyến
Anh than: Suốt ngày bần thần
Họa đồ kiến trúc quên luyện!
Thân... thân biến thành thân… yêu
Sau hai năm tình lận đận
Ba thử chàng rể hơi nhiều
Trước khi được trao nhau nhẫn.
Bốn mươi mốt năm trôi qua
Nợ tình cùng vay cùng trả
Với em: anh vẫn chưa già
Ngày nào anh kêu còn dạ.
Mình còn lời hẹn về Nhà
Mà Đường tìm chưa ra ngả
Đừng bỏ em một mình nha!
Bệnh nào cũng có thuốc chữa.
Á Nghi, 1.3.2018
HỎI CHI KỲ?
*
Viết tặng L.
*
Đi đâu vội vội, vàng vàng
Nhắm luôn mắt mũi hở nàng-chân-nhanh?
Tài nào nhắm mũi được anh?
Có đôi mắt: nhắm, sao canh đúng đường?
Á Nghi, 16.12.2016./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét