(Tặng Ngọc-An, Huỳnh Thúc Kháng, Huế)
Tình cờ đọc lá thư xưa,
Người yêu xứ Huế tình chưa phai mờ.
Vì ai em nỡ hững hờ?
Hồn tôi gửi lại bên bờ Hương Giang.
Hai mươi năm giấc mộng tàn,
Nhưng tình yêu vẫn rộn ràng trong tim.
Một đời lầm lỡ yêu em,
Nửa tôi hạnh phúc rơi triền dốc xa,
Nhưng tình yêu vẫn rộn ràng trong tim.
Một đời lầm lỡ yêu em,
Nửa tôi hạnh phúc rơi triền dốc xa,
Còn em tuổi ngọc thăng hoa,
Yêu người - không kể tuổi già người yêu!
Bây chừ Huế mộng đìu hiu,
Xót thương thiếu phụ diễm kiều cố đô!
Yêu người - không kể tuổi già người yêu!
Bây chừ Huế mộng đìu hiu,
Xót thương thiếu phụ diễm kiều cố đô!
Hương Giang trăng nước hững hờ,
Có hay người dệt mộng chờ đợi em?
Thu vàng nỗi nhớ buồn tênh,
Viết trang tình sử sầu lên mắt buồn.
Vĩnh Liêm
Có hay người dệt mộng chờ đợi em?
Thu vàng nỗi nhớ buồn tênh,
Viết trang tình sử sầu lên mắt buồn.
Vĩnh Liêm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét