Thứ Tư, 22 tháng 8, 2018

Như hạt mưa sa - Thơ Lê Tuấn



Tiếng chim đánh thức bình minh
Trời mờ in dấu hành trình bên em
Đêm còn vỗ giấc thân quen
Thơm mùi son phấn nghe thèm môi hôn.

Sương mờ phong toả cuối thôn
Cánh chim én lượn bên cồn sông sâu
Con đường mở lối về đâu
Qua làn sương trắng phủ màu nhớ thương.

Xe lên phố bụi quen đường
Em thay áo tím, phố phường sang thu
Tiếng chim vang vọng điệu ru
Lá rơi thêm lạnh, thiên thu cội buồn.

Đợi ai gió buốt mưa tuôn
Vắng em ngôn ngữ khơi nguồn vào thơ.
Tìm trong nỗi nhớ đợi chờ
Tràn dòng mực tím, bây giờ có em.

Cổng hoa vừa mới buông rèm
Lòng ta như muốn vào xem cõi thiền
Thiếu em ta bỗng cuồng điên
Đứng trên đồi hát, âm rền vọng xa.

Tiếng rơi thành hạt mưa sa
Gió về lay động cánh tà áo xuân
Cỏ non mềm ướt dười chân
Giữa trời đất rộng bước ngần ngại qua.

Dặm trường ta lữ hành xa
Dấu xưa sen nở trắng ngà sương bay
Cơn say vỡ vụn thiên tài
Lòng ta cát bụi đường dài trăm năm.

Cuộc chơi còn mãi thăng trầm
Dòng tâm thức đợi, trăng rầm tháng giêng
Lẫn trong sen thoảng mùi thiền
Ta đem vứt hết lụy phiền rong chơi.

Đêm qua sen nở giữa trời
Em về ngồi ngắm mưa rơi ướt buồn
Trước thềm hoa rụng lá tuôn
Gió đâu lay nhẹ cánh chuồn chuồn bay.

Lá thư còn ở trên tay
Lời em ngà ngọc tỏ bày vọng xa
Một thiên thu áo rộng tà
Mùa xuân em dáng mặm mà hương quê.

Đời từ chấp chứa hư mê
Bước chân cố xứ tìm về chốn xưa
Ngựa thồ lục lạc đong đưa
Thong dong gõ nhịp âm vừa reo vui.

Nhớ mong giây phút ngậm ngùi 
Cùng em tao ngộ sụt sùi lệ rơi
Đêm khan giọng nói bồi hồi
Tiếng em nhỏ nhẹ tình đời riêng mang.

Rừng xưa rụng lá thu vàng
Non cao trải rộng thênh thang mây ngàn.
Lời kinh mở cửa phù vân
Cài then cổ tích thương gần nhớ xa.

Đời như con sóng tan ra
Chờ cơn mưa lũ phù sa mang về
Trăm năm tình chợt lắng nghe
Thuyền vui con nước hẹn thề mai sau.

Tìm nhau trong mối tình đầu
Đổ ra trăm nhánh bể dâu đời mình
Môi cay nhắn gởi khối tình
Ngày về cát bụi phù sinh phận người.

Em một nơi tình một nơi
Hai bên nối lại, cũng vời vợi cao
Từ trong sơ ngộ bước vào
Em ra ngõ đợi đón chào tình quân.

Thoáng trong giây phút ngại ngần
Em là một nửa tình gần gũi ta
Nửa tình tự, nửa cuồng ca
Trời xuân gió lộng quấn tà áo nhau.

Môi hôn cắn vỡ trái sầu
Chạm vòng cấm địa rịn màu nhụy non
Em nằm Nhật Nguyệt sinh tồn
Thiên thai lạc bước để hồn tương tư.

Vòng ôm khép lại còn dư
Dáng em nhân ái hiền từ dễ thương
Mùa xuân đứng giữa dặm trường
Hoa thơm cỏ lạ trời sương khói mờ.

Ta vừa lạc bước trong mơ
Gặp hồn (Từ Thức) bên bờ thiên thai
Gặp em phong tỏa dấu hài
Cho ta quên hết ngày mai đường về.

Dặm trường mờ bóng sơn khê
Phiêu bồng trong cõi hư mê nghìn trùng
Hồ thu soi bóng hình chung
Thấy trong bóng nước chân dung đời mình.

Đất trời im tiếng lặng thinh
Nghe thiên thu rụng quanh mình bơ vơ
Cho vần lục bát dệt thơ
Âm vang vô lượng vỗ bớ đá non.

Thương tà áo lụa lưng thon
Tóc huyền buông thả môi son má hồng
Em vế nương tựa cõi lòng
Tình chung vui bước, ta vòng tay đưa.

Con thuyền nhớ bến sông xưa
Thả neo buông lái đong đưa đợi ngày
Sang xuân em lại qua đây
Cùng ta uống cạn cho say đời mình.

Nghe trời đất kể chyện tình
Nghe hư vô nói hành trình riêng ta
Lời thơ như hạt mưa sa
Chảy theo dòng mực chỉ là tặng em.

Lê Tuấn
100 câu thơ lục bát cho bài trường ca "Như hạt mưa sa."
(Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét