Đảng đã cho ta tấm thẻ bài
Thẻ bài bảo đảm cái tương lai
Tương lai phú quí và vinh hiển
Vinh hiển đời đời chẳng nhạt phai.
Đảng đã cho ta một ngọn cờ
Ngọn cờ vô sản đẹp như mơ
Như mơ vô sản thành trọc phú
Trọc phú lòng tham mắt muốn mờ.
Đảng đã cho ta cái búa liềm
Búa liềm thui chột cả con tim
Con tim vô cảm cùng nòi giống
Nòi giống đâu bằng Mác Lê nin.
Đảng đã cho ta một ước nguyền
Ước nguyền son sắt với tơ duyên
Tơ duyên xây đắp nên nhà sản
Nhà sản muôn năm mãi vững bền.
Đảng đã cho ta một mùa xuân
Mùa xuân ô nhục khắp quê hương
Quê hương tan nát vì chinh chiến
Chinh chiến cho loài giặc Bắc phương.
Đảng đã cho một mối tình
Mối tình dâng hiến Mac Lê nin
Lê nin chúa tể trên trần thế
Trần thế đang cần một “cứu tinh”.
Đảng đã cho ta cả cuộc đời
Cuộc đời ăn bám thật tanh hôi
Tanh hôi hai triệu con người vượn
Người vượn ngồi trên những chiếc ngôi
Đảng đã cho ta ánh mặt trời
Mặt trời thiêu đốt nước dân tôi
Dân tôi vô vọng trên giàn lửa
Giàn lửa nô vong của kiếp người.
Đảng đã cho ta một bác Hồ
Bác Hồ râu tóc gặp trong mơ
Trong mơ bác hoá ra chằng gấu
Chằng gấu ôm em mệt muốn khờ.
Đảng đã cho ta một niềm tin
Niềm tin Cộng sản rất quang vinh
Quang vinh chẳng khác gì Chiêu Thống
Chiêu thống thời nay Hồ chí Minh.
Phan Huy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét