BÓNG THƠ
Thơ đề trong cõi mêng mônglặng im chiều cũng dịu thầm tiếng chuôngrừng xưa nắng tím hôn hoàngbỗng dưng nỗi nhớ mênh mang giạt về*quanh mình quay quắt hôn mêmắc giăng lưới võng tứ bề hồn tôibóng thơ giữa những rối bờiđong đưa chiếc võng dụ mời riêng mang*mộng thôi cũng nghĩa đá vàngthương thơ đầu cuối đến ngàn thiên thu...lời thơ ý tứ chương từngòi rong khô mực_lặng tờ_án thưđông hươngCHIỀU SÂN GA
Muốn_không đời chẳng lâu dàimuốn_không mặn cũng hoài hoài quanh milòng buồn chờ chuyến tàu điga nay có kẻ ù lì ngu ngơ*Hỏi cung mắt ngước đứng chờ_Ồ, con bà nó chút mơ đấy màđiệu sầu thổi phố phù hoangũ cung tri kỷ ấm toà tương như*Men theo nốt nhạc bắt từthơ người_âm điệu tứ thư diệu kỳkỷ hà hồi ức chúc digiữa tay trọn giữ tâm tri một thời...đông hươngSunday, July 21, 2019
NƠI CÕI TÔI VỀ NAY MAI
Nơi cõi tôi về nay mai_viễn ảnhcó đủ bốn mùa hay chỉ toàn Đôngcó những con đường trải dài tẩm nắnghay chỉ sương mù sa quanh mênh mông?*Nơi cõi tôi về xanh trời hay xámcòn không lối mòn dẫn đến thiên nhaivàng rực mùa Thu lá vờn hoa thắmvà dấu hôn người in vết trên môi?*Nơi cõi tôi về mưa buông màn rũrơi trên tóc mình bạc mốc thời gianmới có hai phần đời_tim rượi rãthêm bước chân mòn, gót mỏi van than*Nơi cõi tôi về xa hơn viễn mộngchung quanh đang chiều tím, gió heo maynhắm nhứ phân vân, tâm hồn trống rỗngnụ hoa mừng Người, héo úa trên tay*Hôm nay tôi về, đường xưa thăm thẳmsương phủ quanh năm, sỏi đá ngậm ngùitôi giấu trong tay trái sầu dĩ vãngniềm nhớ miên trường Người qua đời tôiNgẫm chữ Tri Âm chỉ là vịn cớcho cảm xúc đừng làm vỡ niềm vui...đông hươngFriday, July 19, 2019
TRÊN KHUNG GIÁ VẼ
Loay hoay chọn giữa gam màu cũvàng vua với tím nhởn nhơ ngâytrắng_đen màu mây chiều Đông lạnhxanh thẩm giòng sông lặn mặt trời*Tôi đưa thương nhớ khoe màu sắchôm qua là cả một gam hồngtừ đậm rồi phai dần qua nhạtbuồn chạm loang dần nguyên tấm tranh*Đám cọ từ khi người thương quíđem bỏ tôi vào ngục nhớ quênkhông còn cường độ xưa hoàn mỹnhoà nhạt màu pha với mặn chìm*Tay níu thời gian dỗ ngọthay mình quét sạch bụi phủ gambiết đâu tìm thấy hương quen thuộccủa trái tim người rũ ánh trăng*Loay hoay kiếm đủ mười hai sắctrên khung giá vẽ ảo ảnh ngườithấy có bóng mình trong một gócvẫn thấy đời xanh nét trúc maiđông hươngTuesday, July 16, 2019
MÙI HƯƠNG RỪNG NÚI
Trời đêm mưa, gió hoảng hồn, tất bậttìm mây về chắn bớt giọt buồn rơicũng như em, giữa giấc đêm chồm, thứcchờ, chờ chi...chỉ biết chắc nhớ...người*Đêm dù Hạ vẫn chưa lần đủ ấmem oằn mình, mong tìm chút hương ngâyđã từ lâu không gian này quá vắngbuồn chung quanh hoạnh hoẹ nỗi côi này*Nhìều tự hỏi, Người có thật hay ảotuy giấc mơ vẫn bóng áo hoa rừngvì sáng về, thoảng thoang mùi hương áotrên tóc mình, trên gối ướt...còn vương*Chờ cũng đã gần thiên thu , chắc vậythư cũng không mà tin cũng cuối trờichỉ còn mưa, mưa ngập trời, trắng đấtnhưng hương xưa mùi rừng núi còn say*Mưa trời Tây, không là mưa xứ Mẹhạt bần thần làm nhớ mưa Trường Sơnđã lâu lắm chiến tranh xa từ đókhông sao quên người đi qua đời emđông hươngMonday, July 15, 2019
NGHIÊNG ĐÊM
Nghiêng đêm nhìn một tinh cầuxoay quanh ngọn nắng muôn màu rộ hoatrong mênh mông dải ngân hàtrăng sao đài các trên toà thiên vân*Nhẹ nhàng tròn bước vũ luânáo mây trắng quá ngỡ lầm áo emvòng tay của gió ân cầnôm tay ngày tháng nhận từng cảm rung*Nghiêng đêm rót giọt tửu buồnem về nhận khoảng rỗng không_ chủ trìthời gian tần tiện mê sibỗng chông chênh_ngả bên kia cuộc đời*Hên _xui là chuyện của trờimất _còn là chuyện của người ưu tưưa ngồi quân vấn vu vơhay vì...chắc tại...từ mô...ờ thời..*Sao không tìm lại nụ cườitrên môi hồng cũ ...một thời...dễ thươngđông hươngWednesday, July 10, 2019
TRÁI BUỒN CHĨU NẶNG
Trên đường về cội, tim san sẻnhững chuyện buồn vui nó với tôitrong cuộc đời này qua giấc mịhình như tầm thức ngủ quên rồi*Có lúc ảo hư mà rất thậtđôi khi mộng lại thực vô cùngnhiều lúc thèm ơi nhiều thứ nhấtbỗng giật mình: _vớ vẩn vô duyên*Tâm trạng một người đi trong tốiánh sáng phù du chỉ phút giâyđêm đen trước mắt, tay vã vộiquàng quơ không khí tìm nút ngày*Trái buồn chĩu nặng cành vô vọngtrên rừng tâm tưởng, lá tư riêngtiếng gió rơi qua trời dị mộngmùa về, sao quên bẵng mất tên*Tội lỗi là do tim ngờ nghệchkhông nhớ nổi đường lên thiên nhailiệng từng hòn sỏi cho ăn chắcnó_tôi rong vô định miệt mài*Thôi thì mặc nó, đâu cần biếttrời tôi lâu lắm đã không Ngườimất mác nhiều rồi, thêm một chútthì mình với nó vẫn...đơn côiđông hươngTẤM THẺ BÀI THƠM MÙI... TRẦM HƯƠNG
Em là Huế thì anh là Đại Nộiem phượng hồng, anh Vọng Cảnh_Thiên Anem áo tím thì anh là Lính Trậnem giòng Hương thì anh Biệt Động Quân*Anh đến Huế, dấu giày Saut in đậmáo quân trang thơm hương ngát hoa rừngtóc mây thẹn núp quanh vai một bậnlỡ cảm rồi , Huế nhớ Lính ngàn năm...*em là rứa, Lính _người tim em chọndẫu biết ngày mô Lính trở về khôngchiến trường mô Hạ Lào hay Lệ Khánhmàu phong sương đỏ khô góc thư tình.*Tim hồi hộp khi người đưa thư tớitrời Huế vui hay xụ mặt xuống gầntay Huế run, cầm thư không dám xésợ tim ngừng_và nước mắt thành sông...*Răng cũng chịu, dù anh về ...nạng gỗbăng quấn đầu hay cụt một bàn tayHuế chỉ sợ, cờ phủ nôi anh ngủbạn anh trao kỷ vật..tấm thẻ bài......Thư gửi Huế, viết có vài ba chữmưa trắng rừng, anh núp dưới ponchoquanh đạn rít, đại bác gầm...đào lổmay hào sâu không trúng đạn AK*Chờ Lính nhé, Huế ơi chờ Lính nhémai mốt về, đeo em nhẫn cỏ tranhviên đạn đồng thế mề đay trên cổáo hoa rừng thay áo cưới mừng em***Chiến tranh không cho chết người Lính Trậnmà lại là O Huế của tôi thươngngày tôi về, kinh thành như sập đổthẻ bài không mùi máu...mà trầm hương !đông hươngTuesday, July 9, 2019
THÁNG BẢY TRỜI MƯA
Tháng Bảy trời mưa, trời mưa sướt mướtnhư hôm em buồn, em khóc với anhnước mắt lang thang chảy về cùng cựcthành sông mênh mông, dài cả dặm ngàn*Tháng Bảy không anh, đường về quên lốiáo ướt, xiêm y nút ngẩn ngơ hồnchút gió thoảng qua bật tà bối rốicảm nhận tim trần dưới ngực triều dâng*Tháng Bảy đôi khi nhiều mưa, nắng íthay tại giòng châu làm lụt_tràn bờngày tháng qua, mùa trở về Ngâu cũnhiều nhớ anh tròn ngẫu hứng hồn thơ*Tháng Bảy đếm tay: 8 mùa tháng Bảythuở em bắt đầu biết tương tư thơtrời khiến cho mình gặp nhau trên giấygiữa vạn ý lời, ngay cả trong mơ*Trời tháng Bảy mưa, mưa hoài_rưng rứchạt mưa thì thầm trên phím buồn tênhhồn nẫu xanh xao_vấn quân bờ ngựcgiá buốt tim rồi, viễn ảnh lênh đênh...đông hươngMonday, July 8, 2019
CƠN MƠ DI HOÀI
Thà đừng nhắc đến cơn mơ sắp chếtcái gì rồi cũng mất hết nay maixin anh nhé, một lời thơ tha thiếtvề khắc lên trên phiến đá di hoài*Tâm hồn trống, chỉ gió đùa với gióhơi thở luồn qua màn phổi trầm ngâmchân nước mắt lạc bước quanh môi cổgót du miên thầm lặng quanh khoé buồn*Con bà nó, sao nhớ anh nhiều thếtrái tim mình kỳ lạ _ẩn riêng mangđến nhịp cuối, không ưng ai thay thếanh xa rồi nhưng anh vẫn tri âm*Anh chừ biết ở chốn nào mà gặpmà gặp rồi sợ quay lưng lại nhautrời thơ cũ chia hai chiều đối mặtnhìn buồn hiu_rối loạn giấc mơ đầu*Gắng phẳng lặng tâm hồn đừng giông bãobạn mây trời và chim chóc _cỏ hoadối với tôi_đời như cơn gió lốcthổi mưa về cho tình cảm phù sa...đông hươngSaturday, July 6, 2019
TÌM LẠI TUỔI XƯA
Mở ngày tìm dấu sắc Xuânmở đêm che bớt sắc Đông xạm màugió xuân thì thổi lao xaonhành đời lá sắp rụng vào thiên thu*Đóng ngày, khỏi sợ sương mùđóng đêm cho thấy đợi chờ huyễn hưmùa nồm mây dạo lửng lơnắng hong không đủ giấc mơ lạnh đồng*Vỗ về bằng những có_khôngtrong nguồn cội cũ bế bồng hạt ngoanrơi trên hai má võ vàngchảy tròn thung lũng ngực trần đồi_non*Cười tôi ưa chuyện dị òmkể cho đời bớt mỏi mòn phù vânđôi khi trái cấm lạc lòngchạy tìm quay quắt xuân hồng tuổi xưađông hươngFriday, July 5, 2019
MỘT THUỞ QUA RỒI TUỔI MƯỜI HAI
Trầm mình ngột ngạt trong cô độcnhớ thử còn đang tuổi đến trườngmấy cánh phượng hồng xum xoe sắcHạ hồng rộn rịp tiếng ve ran*Trời xứ người chiều nay phớt giótháng 7 mùa Ngâu mây rũ buồnnhớ làm gì chuyện không còn cóguốc mộc_áo dài_tóc chấm lưng*Kể từ mô? từ mười hai tuổicái thuở ngực vừa như chủm cauthân hình thẳng đuột như cành củitan trường, Đồng Khánh rộn... mi _tau*Chưa thèm để ý dân Khải Địnhgiờ chơi lo lượm hột phượng hồngcải vã răng...ri, chia kẹo bánhđi rình mấy chị đẹp trường mình*Bữa trưa xin mạ cho ở lạixuống hàng bác Cách cạnh " préau "chia nhau tô bún bò nóng hổiu mọi, nhảy dây...nhảy cò cò*****Chừ tóc mây nghiêng màu tiêu muốithân hình cũng quá nửa mùa Thukiếng lão nhìn đời đi rất vộibỗng chạnh hồn tôi những vu vơ*Đếm biết nhiêu lần mười hai tuổihoàng hôn đời về tự bao giờgót lần từng chặng trên đường cuốicòn chừng...dăm bước nữa...mà thôi!đông hươngThursday, July 4, 2019
CÓ CƠN BÃO VỪA QUA NGANG
Có cơn bão vừa qua ngang thành phốcó ngọn buồn bay lạc cõi thương yêucó ánh mắt đăm chiêu bên cửa sổcó trái tim vừa cảm nhận tiêu điều*Có cơn mưa trái mùa vừa ào xuốngcó bóng xưa in dấu bước không hồncó tiếng thở dài từ phổi khuya, gượngcó nhớ nhiều trăn trở mới trầm _thăng*Có ngọn nắng đã quên về thăm Hạcó võng mây đong đưa ru hôn hoàngcó lời tình trong thơ anh khó tảcó nốt trầm như nước mắt tròn lăn*Có ngồi gõ lại bức thư bỏ dởcó nhiều khi tấm tức mãi dỗi hờncó ray rứt mới biết mình chưa ngủcó riêng sầu, ngồi bó gối nhìn đêm*Có em ở vị trí mình xa ngáicó mong tìm mùi hương ngải thân quencó rất nhiều giọt mặn loang trên gốicó mi chùng vời vợi bóng tri âm*Có cơn bão đã qua ngang thành phốcó giòng mưa nghe tựa những xôn xao...đông hươngSunday, June 30, 2019
MỖI MÙA ĐI QUA
Qua tôi, sắp sửa một mùaHạ về không có phượng đùa ve ranvườn đêm nghe dế than vanngười tình đi mất, thâu canh một mình*Thoáng nghe một phút tim mềmcó gì như khoé lấm lem_nhạt nhoànhớ rồi: bùi ngọt đã xatrong hồn vắng lặng_phù sa nồng nàn*Thơ chiều ôm bóng nghĩa trangtâm tư dưới mộ_cưu mang chuyện đờitrong mơ_tôi chợt thấy tôilê dài từng bước đơn côi đi tìm*Thân quen giờ cũng xa dầnthơ _con chữ lạ dị thường vu vơqua tay, mùa cũng tình cờít mưa, nắng gắt nên thơ héo gầy*Chữ về gõ Morse trên taytràn dư âm phím thơ người du miênquán tri âm chuốc rượu phiềnuống cho đã khát rồi huyên thuyên lời*Nụ cười tươi rói trên môinghe đâu ảo tượng gặp Người... xưa kiađông hươngSaturday, June 29, 2019
NHƯ LÀ CÒN NHAU
Hồ như mái tóc sương mâylung linh dưới gió một hoài ức quentóc ai ngủ giữa tóc mìnhcho đêm ngọt gối thơm hương bềnh bồng*Hồ như bát ngát trời mongem ngồi nhổ hết canh đồng ảo hưhương người loang thoáng miên duquanh môi dĩ vãng, phù du nhẹ nhàng*Hồ như rèm mắt đài trangvị dư giọt mặn lần đân cược buồncó chút thôi mà không ưngđể chênh vênh nhớ con đường Lính qua*Bao nhiêu mới đủ vỡ bờthương từng sợi tóc bay chờ gối quenngày qua, tháng lại, ngàn niềmtóc em ở lại_miên trường nẫu đêmđông hươngThursday, June 27, 2019
NGHỊCH LÝ NẮNG MƯA
Nửa lãng đãng, nửa chập chờn huyễn mộngngười nhớ người_làm nhịp thở trầm thăngbuổi sáng đi qua, nắng về hơi muộnđâu đó bỗng như...vướng lại trăng tàn*Ngày lại nắng dù mưa, hồn nghịch lýdù thế nào mình nắm được trong tayvài tâm tư của một thời vô vịnằm im nghe mưa nắng vản ve đời*Mơ viễn du_con đường vào sa mạcmới chớm ngày, sao tuổi ngọc già thêmthật nghịch lý, không lẽ đời quá độclàm nên tôi bằng cát ở cõi buồn*Con bà nó,* cứ chút là than thởcho tim trầm vì nó thấy đơn côixoá bớt đi, những mặn mà cổ hủủy mị thêm rồi đuối giữa giòng đời*Gắng an bình ngay với từng cảm xúcmang vào thơ_làm sự nghiệp cho mìnhchữ dù sao cũng cho màu hạnh phúcđể thấy đời còn hồng những niềm tinđông hươngchữ LPWednesday, June 26, 2019
NHƯ...HUẾ CHỢT MÙ SƯƠNG
Trở thử một lần về thăm lại Huếvết thời gian chìm bụi phủ_ lu mờdấu giày Saut trên đường đầy kỷ niệmkhuôn mặt đoàn người trai đã ngang qua*Huế của em chừ còn làm thao thứcnhớ như in màu quân phục bông rừngnhớ như in nơi đóng quân ngày trướccạnh giòng sông ngọc bích mang tên mình!*Đã xa lắc vòng tay ôm M16còn ngồi mơ thương tưởng phút an bìnhcho tóc chạm giụi vai thơm mùi Línhmai người đi rồi, nặng nhớ_nhẹ quên***Rứa mà lạ, giữa màn đêm xuống Ngựbóng kinh thành trong nón sắt, ba lôsoi những chiều lén len nhìn, tim vỡchiếc gàu mên lửng cơm sấy_thịt khô...*Ăn như rứa làm răng mà chịu nổinắng chiến trường, mưa rừng núi cao nguyênsức mô mà lặn lội qua hào_trũnggiày nặng bùn, muỗi_vắt cắn từng đêm...*Em ngồi nhìn Huế chừ buồn rười rượithương người đi, đời chinh chiến sông hồmưa Long Thọ át bom gầm_đạn rướisét trên nguồn át tiếng mìn claymore...*Nhiêu năm rồi, thoảng như mùi hương Línhtrên áo hoa rừng thấm suốt đời emgặp một lần đủ thiên thu bịn rịnHuế Lính ơi, một khắc là trăm năm*Huế vẫn rưá, bên êm là Thành Nộiqua Trường Tiền, chợt tiếng Sát vẳng văngchỗ đóng quân cỏ uá vàng vì nhớmắt em mờ như Huế chợt...mù sươngđông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét