Một chiều mùa Đông ngoài song tuyết đổ
Bâng khuâng buồn nhớ đến cố nhân xưa
Vì thời thế, tôi lưu vong đất khách
Ngày chia tay buồn nói mấy cho vừa.
Kẻ giã từ nghe cõi lòng tan nát
Người tiễn đưa rơi nước mắt như mưa
Tôi đã hứa sẽ có ngày trở lại
Nàng trọn tình quyết chờ đợi người xưa.
Người quê Mẹ, kẻ phương trời dịu dợi
Trên sân ga dù bảo tố, gió mưa
Tháng Năm dài, Nàng không hề nản chí
Quyết Đợi Chờ đến chân cứng đá mềm.
****
Sân ga vắng khách lâu rồi
Chỉ có một người chờ chuyến tàu đêm.
Hoa đô., Ngày 7 tháng 2, 2020.
Trần Gò Công/ Lão Mã Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét