Lại một mùa xuân đến nữa rồi
Bên hiên cây lá trổ xanh tươi
Nghe mềm nhung nhớ trời quê mẹ
Ba chục xuân trôi giạt xứ người
Chẳng thấy hoa mai, chẳng thấy đào
Đâu câu đối đỏ, gốc Nêu cao
Để treo câu đố vui theo pháo
Mừng đón giao thừa chúc tết nhau
Chỉ một mùa xuân lạ đất trời
Đã nghe tan tác giọt sầu rơi
Tưởng như biển cả khô dòng nước
Và lối về xưa … dở khóc cười
Ba chục giao thừa chẳng khói hương
Tấc lòng câm lặng với đau thương
Quê cha đất mẹ không cư ngụ
Làm kiếp phong trần sống tựa nương
Chẳng biết bao giờ trọn ước mơ
Hoa lòng nở rộ những dòng thơ
Cho cha cho mẹ không buồn tủi
Được nén hương thơm phủ nấm mồ
Nghĩ đến mà đau dân tộc tôi
Điêu linh tang tóc lệ đầy vơi
Ai đem xương trắng phơi thành núi
Máu đỏ thành sông … hận ngút trời
Lưu xứ lòng đau nhớ cố hương
Mỗi mùa xuân thức trắng canh trường
Kể sao cho xiết thân tầm gửi
Đất khách trời quê mãi vấn vương !
nguyễn phan ngọc an - California
www.trangthongocan.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét