Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

Cơn Mưa Bất Chợt - Thơ Ngọc Quyên



(Tình Khúc Mưa Số 40)

Phố xa thành thị cũng xa
Mây qua thật thấp la đà hoàng hôn
Mây như thấu hiểu nỗi buồn
Tím trời hiu quạnh mưa tuôn ngắn dài .

Giọt rơi tí tách hiên ngoài
Người xa nạn dặm đêm nay nhớ gì
Hay chăng kẻ muốn ra đi
Tìm chân hạnh phúc từ ly độ nào .

Giờ còn như giấc chiêm bao
Từng chiều rưng rức lao đao cơn sầu
Ngõ hồn quạnh vắng đêm thâu
Trong chiều tan mộng , bể dâu cuộc đời .

Sao còn như thuở đôi mươi
Nỗi thương nỗi nhớ một trời tiễn đưa
Ai mang lại giấc mơ xưa
Nắng hè oi ả , cơn mưa bất ngờ.

Nép vào nhau dệt câu thơ
Nghe tim thổn thức hứa chờ đợi nhau
Dù thời gian có qua mau
Cho nhau suốt kiếp dạt dào yêu thương .

Hỡi người trên bến muôn phương
Người đi đi mãi sầu vương ngút ngàn
Xót xa tình đã vội tan
Như cơn mưa đã sầu loang bốn mùa.


Ngọc Quyên
-- 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét