Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

Tình Khúc Mưa Số 39 (Hờn Giận) - Thơ Ngọc Quyên




Ừ ! thôi thì cứ mưa đi !
Cho đầy nỗi nhớ từ khi xa người
Nước mưa sao cứ mặn môi
Chảy thành dòng nhớ , đất bồi thấm lâu.

Làm sao biết giọt mưa ngâu
Chàng Ngưu,nàng Chức âu sầu mãi thôi !
Vời trông cánh nhạn phương trời
Bắc cầu ô thước cho người đoàn viên.

Cho dòng mưa hết muộn phiền
Tưới xanh lộc biếc cây hiền trổ hoa
Giọt mưa thánh thót hiên nhà 
Như lời tình tự chan hoà nhớ nhung .

Thôi thì dù có muôn trùng
Người đầu sông , kẻ cuối dòng tìm nhau 
Thôi thì mưa cứ mưa mau 
Giận hờn trôi xuống , nắng chào bình minh.

Nắng yêu thương của chúng mình
Lung linh toả sáng giữa thinh không buồn
Nắng ngời như thể tình xuân
Dù mưa dù gió cũng ngần ấy thôi.

Cũng dòng mưa mãi thay lời
Thôi đừng hờn giận , hỡi người cùng ta !
Cuộc tình ngày ấy ngọc ngà 
Dẫu như cơn gió thoáng qua trong đời .


Ngọc Quyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét