Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016

Thôi - Thơ Như Nguyệt



Yêu vẫn yêu thật đó
Nhưng tình có như không
Hồn ngày một cằn khô
Cuộc sống này bể khổ

Thư anh đầy ước mơ
Ước được gặp một lần
Một ngày và một đêm
Sao không ước một tuần?
Ta quên hết trầm luân

Đã ước, ước cho nhiều
Em thì ước mười ngày
Ta cho nhau mười ngày
Chỉ mười ngày ngắn ngủi
Bù đắp đời lủi thủi
Bao thương nhớ khôn nguôi

Anh ơi, mười ngày nhé
Trong suốt cuộc sống này
So ra thì quá ngắn
Đâu có là bao nhiêu?
Mười ngày thôi, ít ỏi

Tâm hồn em đá sỏi
Vài giờ còn chưa có

Ước làm gì xa xôi
Ngày qua ngày thật vội!

Trái tim em cằn cỗi
Sa mạc hồn đơn côi
Tránh xa điều tội lỗi
Chẳng nên gặp, đừng!... thôi!

Miệng nói thôi, lòng muốn
Si mê vẫn tràn đầy
Yêu ngất ngưởng, hồn say
Tình chất ngất múa may
Nhất định không sám hối
Mâu thuẩn, dối lòng thôi!

Nói vậy thôi, thôi nhé
Giữ tình đẹp thế thôi
Ước chi điều chẳng thể
Anh làm em bối rối
Bâng khuâng, lại mơ rồi!

Thôi! Anh nhé, mình thôi
Thôi ta đừng mơ nữa
Tham đắm! Đè bẹp xuống
Nhất định thôi.... đành thôi!
Như Nguyệt
July 25th, 2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét