Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

TRỜI MƯA THÁNG SÁU..Thơ Thiên Kim - Tháng Sáu Hạ Sầu - Thơ Đặng Hoàng Sơn


TRỜI MƯA THÁNG SÁU...

Tháng Sáu trời mưa, mưa mãi thôi
Mưa giăng trắng xoá mờ khung trời
Mưa rơi ướt đẫm ngàn lá cỏ
Và ướt mềm lòng rồi, mưa ơi!

Tháng sáu trời mưa trong nắng hanh
Mưa đan lóng lánh, sợi trong lành       
Tựa tơ trời xõa, rồi tan vội
Từng nỗi nhớ thương, tiếng gọi mời

Hàng cây sướt mướt  lá rũ đưa
Không gian mờ trắng, ảo huyền xưa
Thoáng hiện những mùa mưa cố quận
Xa vắng lâu rồi ... Đã quên chưa?

Tháng sáu nỗi lòng gửi gió mưa
Nhớ ngày tháng cũ mấy cho vừa
Quê hương có hai mùa mưa nắng
Nhớ nắng vàng, nhớ cả mưa giăng 

Nỗi nhớ, niềm thương dạ ngất ngây
Một thời hoa mộng, vẫn vơi đầy
Chớm trong lửa khói như hoa nụ
Rồi ảo huyền tan trong mưa bay

Tháng sáu bây chừ mưa ngất ngây
Đón hạt mưa trên đôi tay gầy
Đong đã mấy mùa, bao nhiêu giọt
Giọt vắn, giọt dài... Hỡi trời mây

Tháng sáu trời mưa, xin cứ mưa
Để rơi rơi mãi hạt đong đưa
Tưới hồn tươi thắm, lay tình mộng
Cho hoa môi  nở, mắt thuyền mơ ... 
Thiên Kim-Tháng Sáu 2016


THÁNG SÁU HẠ SẦU

Hạ đã đến Toronto đầu tháng Sáu,
Mưa rơi rơi từng giọt, giọt long lanh
Hoa lá xanh tươi khoe sắc vươn cành,
Xinh đẹp quá! Thả bước chân quanh quẩn.

Hồn thơ thẩn, lững lờ theo giấc mộng,
Trở về thời tuổi trẻ mới vào yêu.
Cùng tung tăng bay lượn tợ cánh diều,
Bỗng bừng tỉnh nghe lệ tràn khoé mắt.

Nhớ phượng đỏ mùa hè xưa quay quắt,
Buổi tan trường cùng sánh bước bên nhau.
Cùng đổi trao lời hò hẹn ngọt ngào,
Nay tìm lại, mơ hồ trong ký ức.

Còn đâu nữa, từ ly hương phiêu bạt,
Tháng năm dài mơ một giấc mộng xanh.
Đời tha phương nên mộng vẫn chưa thành,
Thân viễn xứ như hoa trôi bèo dạt.

Ôn kỷ niệm nghe lòng buồn man mác,
Nhớ tiếng ve, hoa phượng đỏ mùa hè.
Thương người em có mái tóc buông thề,
Bốn mốt năm, chỉ còn là hoài niệm...

ĐHSR.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét