Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2016

MỘT MÌNH ĐỐI ÂM - Thơ HUY VĂN



Sầu rơi theo mỗi bước chân
Dốc xa nặng gót, phố gần buốt vai
Lạnh đầy lên giọt sương mai
Lối mòn lá mục, vàng phai cuối trời
Ta xa nhau trọn một đời
Nửa vòng trái đất trông vời phố xưa
Tâm tình gửi áng mây đưa
Tháng ngày du mục, nắng mưa viễn hoài
Giữ trên môi tiếng thở dài
Phố buồn! Nhớ góc sân ai hoa vàng
Hương lòng dẫn lối thu sang
Lạnh bờ cỏ úa, lạnh tràn vào tim
Lá rơi thềm vắng lặng, im
Mờ trong sương khói bóng chim xa đồi
Tiếng lòng chỉ một lời thôi
Đã bao năm vẫn trên môi thẫn thờ
Nếu mai có gặp tình cờ
Lạ đời, lạ mặt, bâng quơ nụ cười
Từ lâu chìm, nổi phận người
Tình như con nước về xuôi lâu rồi
Mênh mông khoảng trống mù khơi
Vầng trăng phố núi, đèn trời lung linh
Tha phương giữ trọn u tình
Nâng niu kỷ niệm một mình đối âm.

HUY VĂN ( HVC )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét