Thứ Ba, 18 tháng 10, 2016

Người Đi Tìm Mặt Trời - Thơ Ngọc Quyên




Phút huy hoàng chợt tối
Tôi tìm mãi một đời
Chi nụ hồng hé nhuỵ
Mà tình đã lên ngôi.

Rồi lang thang bờ vực
Chìm bể ái trầm luân
Dòng sông thương u ẩn
Trong bóng tối mờ dần.

Bâng khuâng vời vợi nhớ
Trầm luân khúc vô thường
Nhạc tình bên gối mộng
Cho đời bỗng say hương.

Lời thương ca vô tận
Chờ anh đến cuối đường
Nơi bình minh lố dạng
Hay chỉ bóng tà dương.

Gió reo cùng lau sậy
Vi vu khúc hoài lang
Trong đêm trường vọng nguyệt
Tiếng chim kêu gọi đàn.

Nghe cung sầu ai oán
Tìm đâu ánh mặt trời
Vầng thái dương xuân muộn
Xin một lần thắm tươi .



Ngọc Quyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét