Trọng Thu, nào đã sang đông
Mà nghe giá buốt, cũng không mặt trời
Nặng nề, mây xám ngừng trôi
Heo may hun hút, sườn đồi quạnh hiu
Vẳng xa như tiếng cuốc kêu
Âm thanh não nuột, trong chiều cô dơn
Đã buồn, lại thấy buồn hơn
Tấm thân lữ thứ, mảnh hồn lưu vong
Xót xa cay đắng trong lòng
“Đoạn Trường Thi” viết, chửa xong một bài
Tiết Đông u ám thật dài
Nửa Thu đã lạnh, lạnh hoài qua Xuân
Đường vong quốc lạnh bước chân
“Đoạn Trường Thi” kết những vần giá băng.
Trần Quốc Bảo
Richmond,Virginia
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét