Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

BÁN THÂN VỀ XỨ LẠ Thơ Tường Giang.

See the source image
(Chuyện những cô gái Việt ra xứ người bán thân gửi tiền về nuôi Cha Mẹ. Cảm tác từ bài viết của nhà thơ Hoàng Phong Linh - Võ Đại Tôn). Đáng lẽ các thiếu nữ Việt-Nam phải được sống trong hồn nhiên của tuổi hoa niên... Nhưng không, khi nào còn Cộng-Sản trên quê hương thì... sẽ vẫn còn NGÀN GIỌT LỆ RƠI!

Tôi muốn trút cả hàng ngàn giọt lệ
Cho những người con gái tuổi thơ ngây
Em hỡi vì sao phải sống lưu đày
Đồng tiền khổ đã xéo dày thân xác.

Em sinh ra trong quê hương tan lạc
Như thú rừng ngơ ngác giữa hùm beo
Không biết chiến tranh nhưng khóc cũng nhiều
Thân nô lệ đâu mơ điều hạnh phúc.

Thế giới văn minh nhưng em tủi nhục
Thương mẹ cha từng sớm tối lầm than
Em sá chi những vất vả cơ hàn
Hướng quê cũ chỉ vô vàn đau xót

Đồng tiền góp sau những giờ mỏi mệt
Mua áo cơm phải dùng tấm thân non
Thể xác hao tàn, còn lại lòng son
Trinh khiết đó sẽ mãi còn em giữ

Quê ta đó bầy thú điên chế ngự
Em thẩn thờ nào hiểu chuyện ngày mai
Ôi quê hương bao giờ hết đêm dài
Em sẽ được phục hồi ngai nhân phẩm

“Tao gửi tiền về, má tao mừng lắm”
Hạnh phúc nhỏ nhoi, thấy mẹ được cười
“Tiếc chi thân, tao cũng sống một đời,
Trong hãnh diện được là người hiếu hạnh”.

“Nếu tao khóc những đêm về đơn lạnh,
Hãy hiểu giùm, tao cũng biết buồn thương.
Biết xót xa và nhớ tiếc vấn vương
Cái gì đó quí yêu… dường đã mất..!!!”

“Tao vẫn biết, vẫn còn điều chân thật
Nhưng đợi chờ gì, biết phải tìm đâu?
Thương Việt Nam mình còn giữa đêm thâu,
Tao phải khóc, để vơi sầu chất ngất!”


Tường Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét