Chạy quanh những bức tường sơn trắng
Mang theo ác-tính tâm-hồn
Cửa sổ gian phòng đóng kín
Giam lỏng phận đời vây quanh .
Đau-đớn giả vờ đi rong
Nghĩ về những buổi cùng em bên cầu Phụ-Ngọc
Mộng-tưởng chao nghiêng tuổi xuân
Hoang trôi bất-ngờ về theo nổi chết .
Có phải tôi níu tay em cầm giữ
Tháng ngày chôn lấp những nụ hôn
Tôi nhìn em trước khi lên bàn mổ
Đoạn cuối gia-tài để lại trái tim .
Tôi mở mắt chờ ai
Em có đổi thay buổi giao mùa bỏng cháy
Trong phòng sáng đèn,trái,hoa
Giấc mơ về cùng ai bên cầu Phụ-Ngọc .
Lại cuồng-quay ác-tính
Cầm giữ trong tay mịt mù
Gởi lại cho em dương gian chạy trốn
Tôi lặng im lẩn khuất tay chào ...
Huy Uyên
(BV/ĐHYD/TPHCM/23-11-2018)
thơ viết sau khi hóa-trị K
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét