Thứ Ba, 6 tháng 11, 2018

Thơ cuả Nhóm Gia Đình Nguyễn Ngọc Huy - Giáo Già TRẦN MINH XUÂN



Không còn gì khi em đứng đây
Cho em mượn tạm bậc thềm nầy
Nhà vắng mưa rơi và cửa đóng
Gõ hoài không mở cửa đêm nay

Em vẫn đứng nhìn cánh cửa nâu
Của căn nhà vắng đã rất lâu
Người đi vắng hết còn nhà trống
Sao nỡ đóng cho em lạnh đêm thâu

Chỉ đứng bên ngoài nhìn vào thôi
Em đã thấy hết hạnh phúc rồi
Tuy nhà vắng nhưng niềm vui ẩn hiện
Nhìn đăm đăm  và  em ngậm ngùi

Tưởng như căn nhà của chính em
Hạnh phúc nơi bình hoa sáng lên
Khung ảnh trên tường tình yêu đó
Lan ra bên ngoài giá lạnh đêm đêm

Em đứng đã lâu như tình sầu
Ngọn đèn chong sáng hoài đêm thâu
Cho em mơ màng nhìn hạnh phúc
Của mình hay của ai đã úa mầu

Mưa đã rơi rồi đêm biết không
Bóng tối nhoà đi những chập chùng
Cánh cửa nhà vẫn còn khoá chặt
Sợ tràn đi hạnh phúc mênh mông

Cho em đứng thêm một chút thôi
Cho em khung trời cũ qua rồi
Cho em cùng mưa khóc ngoài cửa
Ngọn đèn chong vẫn sáng xa xôi…

Cao Thanh Tâm
10272018

Hình như Sang vẫn quanh đây
Bóng anh như vẫn còn say tiếng cười
Thềm nhà như vẫn có người
Bước qua bước lại mỉm cười với em
Hình như em thấy bóng rèm
Lung lay theo gió vuốt mềm đôi tay
Vuốt từng ngọn tóc gió bay
Sang Tâm chung bóng áo dài đong đưa
Lung lay bóng nắng xế trưa
Ấm như hơi thở cho vừa lòng nhau
Mát như tiếng gió qua đầu
Vào xuân con én ngọt ngào gọi em
Cho em mượn tạm bậc thềm
Hình xưa bóng cũ ấp mềm đơn côi
Cho em đứng một chút thôi
Bước đi lặng lẽ cho rồi ngày qua
Không gian vào cõi ta bà
Ba sinh hương lửa người xa khuất rồi
Giáo Già / 10272018

Hương Xưa

Mắt trong em ngước nhìn tôi
Má hồng tóc gợn viền môi ửng hồng
Gió lơi vạt váo ru nồng
Nụ cười ý vị như dòng sông qua

Môi em nở đoá mặn mà
Cho ta thoáng lặng trong tà tím hây
Lung linh nắng gợn tóc gầy
Sợi dài sợi ngắn ủ đầy niềm riêng

Giấc trần gối mộng du miên
Hương hoa thoảng cả một miền hoang vu
Chân trời phiêu bước lãng du
Bên đường góp lá chiều thu rụng về

Trăm năm ai nói nguyện thề
Mà hoa rộ giữa sơn khê mặn nồng
Em đi 
giữa phố 
lập đông
Ta về 
ngầy ngật 
luyến dòng Hương xưa... 
Nhiên Hạ
10252018

Trôi qua
Say trà hay say dáng thơ
Say trong lặng lẽ ơ hờ mà duyên
Như kinh vô tự nhiệm huyền
Sắc Không Không sắc tọa thiền ngồi say
Tâm an vỗ một bàn tay
Cột cao phướng động bóng ngày trôi qua
Giáo Già / 10272018

Trôi qua ngày tháng trôi qua
Linh Phong* phướng cũ phương xa ủ cờ
Lưu vong trôi dạt be bờ
Xứ người lượm nhặt tôn thờ đá hoa
Khi an khi động cũng ta
Chẳng trà chỉ rượu 
hoan ca 
rã rời
*Linh Phong cổ tự
Giáo Đá / 10312018

Hình xưa bóng cũ đứng ngồi
Một tay ai vỗ tiếng đời quạnh hiu
Hai tay vuốt ngón mỹ miều
Thấy như mất bóng nắng chiều nhấp nhô
Lui cui bóng Má ra vô
Hình Ba lặng lẽ bên tô đọt mì [Giáo Đá?]
Mương Khai lối cũ còn gì
Xuồng ba lá Má bơi đi không về
Từng năm từng tháng ê hề
Thời gian trôi mãi bộn bề mồ hôi
Giáo Già / 11012018

Cội Nguồn

Trà ngon một cốc xin mời
Nhâm nhi từng giọt lệ đời lưu vong
Uống đi cho mát tâm trong
Cho quên phiền não bên dòng sông xưa

Giáo ngồi xếp đá vẽ mưa
Vẽ tình vong quốc ru đưa phận mình
Đố ai hoạ được lời kinh
Một bàn tay vỗ 
một mình 
mình nghe!

Sương khuya lấp lánh bên hè
Tình trong gió thoảng đi về biệt tăm
Phướng nào lay động chân tâm?
Sắc nào bám cả hồng trần đá hoa?

Chân như rộ mãi nét ngà
Sắc không không sắc như là sắc không
Tâm hằng chuyển giữa núi sông
Đi về trú giữa nắng hồng mà say

Hoan ca chỉ khoảnh khắc này
Vui trong thơ hoạ nét đầy tương giao
Khởi từ vỗ tiếng vui chào
Đá xây cao tận luỷ hào tâm nhiên!

Vung tay khắc một nét thiền
Xoáy trong hoa đá trà miên dịu nồng
Vui tình đẹp mãi non sông
Đá hoa trà rượu bổn nồng se duyên

Uống đi cho trọn lời nguyền
Để nghe tình nước uyên nguyên đẫm tràn
Giọng tình dẫu có trà khan,
Hương trà vẫn thắm 
cội vàng nguyên xưa

Gió reo lay lắt ngọn dừa
Trà thơm trí tịnh ru đưa cội nguồn. 

Nhiên Hạ
10312018

Má ơi càng nhớ càng thương
43 năm sống đoạn trường tân thanh
Thời gian mỗi lúc một nhanh
Cháu con xa cách cũng đành biết chi!
Hạc vàng chở Má nói gì?
Ở cho có đức rồi đi về trời!

Giáo Già /11022018
Đại gia đình Nguyễn Ngọc Huy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét