Nhớ em buồn đến tần ngần
Theo mây vào núi tắm trần suối mơ
Đá kỳ da thịt măng tơ
Bọt rơi trắng xoá đôi bờ cỏ xưa.
Rừng chiều buồn lại đẩy đưa
Nhìn con sóng nước đá chưa bào mòn
Giọt rơi vung vãi cỏ non
Xô nghiêng, bẻ ngược, tình còn trăm năm.
Bao lần nước phủ đá nằm
Bấy lần cỏ bám xanh mầm rong rêu
Nghe da thịt muốn đôi điều
Đam mê dại ướt, đường chiều nhớ nhau.
Niềm hân hoan mới khởi đầu
Mai xa lìa sẽ, nghẹn câu ân tình
Mùi hương quyến rũ đoan trinh
Trong giây phút thẹn chúng mình cần nhau
Từng hồi rừng đổ mưa mau
Nhớ thôi lòng đã quặn đau chớm buồn
Mảnh trăng hiện diện soi đường
Một mai lòng có khơi nguồn vấn vương.
Lê Tuấn
Lục bát viết cho tình yêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét