Thứ Ba, 6 tháng 7, 2021

Từ bài thơ em "Cảm ơn Quê hương một thời được sống" - Bửu Truyền

 

Từ bài thơ Em "Cảm ơn quê hương

một thời được sống" của Thiên Kim

Gây cảm xúc cho hàng nghìn người đọc

Cùng thương nhớ dãi giang san gấm vóc

 

Từ ải Nam Quan đến tận mũi Cà Mau

Từ Cao nguyên ra Hoàng Sa, Trường Sa

Đâu đâu cũng rừng vàng và bạc biển

Đâu đâu cũng khiến lòng ta xao xuyến

 

Đây Cần Thơ nơi gạo trắng nước trong

Đây Sài Gòn một hòn ngọc Viễn Đông

Có đô Huế bao lăng tẩm trầm mặc

Và Hà Nội hơn bốn nghìn năm văn vật

 

Tây có Trường Sơn vững chắc tựa lưng

Đông có Nam Hải mở cửa trùng dương

Dân tộc Việt, Hoa, Chàm ôm nhau sống

Tình giồng giống, tình đồng bào, hàng xóm

 

Thương yêu, đùm bọc "tối lửa tắc đèn"

Như thể tay chân, "chị ngã em nâng"

Dù một ngàn năm bị giặc Tàu đàn áp

Hay bị một trăm năm đô hộ giặc Pháp

Vẫn quật cường đánh đuổi bọn ngoại xăm.

 

Nhưng Việt Minh gian manh năm 1945

Thừa cơ lật đổ chính phủ liên hiệp

Đưa dân tộc vào "nồi da xáo thịt"

Năm 1954 đất nước chúng cắt đôi

Hơn triệu người miền Bắc phải di cư

Tránh Cộng Sản vì họ quá ư sợ hải

Vào Nam chế độ Cộng Hòa dân chủ

Sống tự do, no đủ, lập công danh.

 

Năm 1965 Việt Cộng lại gian manh

Lập "Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam" giả hiệu

Đêm Bến Hải lén đưa dân làm Biệt Động

Tối Trường Sơn xúi bọn "Sinh Bắc Tử Nam"

Năm 1968, Tết Mậu Thân đánh Huế. Thất bại!

Tháng 4 - 1972 đánh An Lộc. Thảm hại!

Đánh Cổ Thành Quảng Trị, 81 ngày đêm. Thua to!

 

Gối quỳ xin cầu viện súng Nga Tàu

Tay đút lót đám Mỹ Âu phản phé

Năm 1973 ký Hiệp Định Paris rồi xé

Năm 1975 cưỡng chiếm cả Miền Nam

Lại đưa dân vào địa ngục trần gian

Quân Cán Chính giam vào trại cải tạo.

 

Không ai bảo ai tìm đường đào thoát

Cứ vượt biên có chết cũng liều thân

Chết tự do hơn sống với Cộng quân

Mất lãnh thổ, không có nghĩa mất tổ quốc

Mất quê hương, tình thương mãi còn yêu nước.

 

Mất Sài Gòn, còn tất cả trong tim

Từng con đường, từng góc phố đêm đêm

Xích lô máy, tiếng "tắc tục" xe mì gõ

Tếng rao ngọt lịm của người em gái nhỏ;

"Ai ăn chè đậu xanh, nước dừa, đường cát hôn"?

Má chợt nghe giọt nước mắt lăn tròn!

 

Em còn nhắc tôi nhớ quê mình Miền Trung xa lắc

Núi cao biển rộng, mưa dầm nắng gắt

Gió reo hàng thùy dương, gió hát lúa đồng đồng

Mưa trút hướng tây mà mây un hướng đông!

 

Quê tôi cũng có "những ông tập kết"

Sau 1975,  về, thức tỉnh, tự tử chết.

Con trai quê tôi hầu hết "bị động viên"

Vào Thủ Đức, Đồng Đế, vô Quang Trung,

Có tình nguyện vào Trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt

Có Thiên Thần Mũ Đỏ, Mũ Xanh, Nón Sắt

Có Mũ Nâu, Không Quân, Biệt Kích, Nghĩa Quân, Địa Phương Quân

Có Quốc Gia Nghĩa Tử, có vợ Thương Binh.

 

Người quê tôi hiền hòa, vượt biên khá ít

Đã bị hải tặc, đến bến bờ, mất tích

Có đi theo diện đoàn tụ, hay HO

Ở đó đây khắp các nước tự do

Chịu thương chịu khó, cam go phát triển

Con cái học hành, ngày thêm vinh hiển

Tiến vào dòng chính, quán xuyến mọi ngành

Tham gia từ thiện, cộng đồng, đấu tranh

Tiếp tục kế thừa cha anh giữ gìn tập quán

Văn hóa, lễ  lạc, mừng Tết Nguyên đán

Vẫn áo dái, nón lá, duyên dáng Việt Nam

Vẫn "Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời"

Người ơi!

 

Thèm nước mắm, phở, bánh chưng, bánh tét

Thích vọng cổ cải lương, đàn ca tài tử

Hảnh diện là người Sài Gòn, chính gốc Việt Nam

Phóng khoáng, hào sảng, dẫu nghèo vẫn sang

Dễ tha thứ, tâm thiện lương, lấy ân báo oán

Lấy giáo dục nhân bản cho dù là cộng sản

Nếu biết quay đầu về chính nghĩa Tự do

Nếu thực tâm từ bỏ mọi mưu đồ

Buôn dân bán nước cho chủ nghĩa Tam Vô khát máu

Làm nô lệ cho bọn Bành Trướng Trung Quốc

Đòi lại Hoàng, Trường Sa, Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan

Xóa Văn hóa hổ lốn, bỏ giáo dục vô căn

Dẹp ngụy tạo viết lại đúng chính sử

Quan trọng nhứt vứt Đảng Cộng sản vào sọt rác

Chôn xuống mồ quái thai Karl  Marx - Lénin

Cả Lăng Ba Đình xác thối Hồ Chí Minh

Trả Trung quốc tên tội đồ thay hình giả mạo

Cho tất cả Bộ chính trị, đảng viên lãnh đạo

Về đuổi gà tự "cải tạo" ăn năn.

Cho toàn dân tưng bừng mở hội hoa đăng

Mừng đất nước cờ Vàng bay phất phới!

 

Mừng dân tộc vượt qua cơn tăm tối

Đón vinh quang về lại với quê hương

Đuốc Tự Do sưởi ấm lại tình thương

Cờ Dân Chủ xua tan đôc tài đảng trị

Hà Nội, Huế, Sài Gòn nơi nơi hoan hỉ

Cửu Long, sông Hương, sông Hồng thủ thỉ tình quê

"Tình yêu, đây là khí giới! Tình thương đem về muôn nơi"

 

Cảm ơn tổ tông! Đã cho tôi dòng máu Con Hồng Cháu Lạc

Người con gái! Cảm ơn Em! Biết tên chưa biết mặt, 

Nữ thi sĩ Thiên Kim tâm đắc muôn vàn

Đã tăng sức tình yêu quê hương Việt Nam.

 

Bửu Truyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét