Thu chưa đi mà đông về se sắt
Mưa vẫn rơi những giọt lệ ưu phiền
Mưa khóc cho đời bao điều cay đắng
Cho lòng ta thêm nặng nỗi niềm riêng
Mặt trời xuống cho hoàng hôn tím ngắt
Cánh lục bình trên dòng nước chơi vơi
Chiếc lá khô trên cành còn quyến luyến
Sợ gió về xao xác một chiều rơi
Vần thơ xưa vào thiên thu vĩnh biệt
Dấu mực nào phai nhạt chuỗi ngày xanh
Giấy đã hoen vàng như màu quá khứ
Đêm đông buồn cho nỗi nhớ bâng khuâng
Hoa đã tàn một mùa xưa thương nhớ
Em có về thăm lại một dòng sông
Đường ta đi vầng trăng kia sáng tỏ
Sẽ mờ phai trong gió rét mùa đông
Dòng sông xưa còn đó vẫn mông mênh
Nước vẫn chảy xuôi dòng quên hẹn ước
Thì em nhé đừng bao giờ trở lại
Như chim trời ngơ ngác bóng chiều lên
Cho dĩ vãng chìm vào tim thầm kín
Cho lòng ai quên hết những ngày qua
Để niềm đau êm đềm trong kỷ niệm
Để vần thơ man mác cõi trần ai..
Ta không mong đợi mùa đông rét mướt
Dẫu thu tàn trên dòng nước buông trôi
Mây sẽ tan cho bầu trời xanh biếc
Cho bướm về ngây ngất một mùa xuân..
Thu Chi Lệ
( Viễn xứ, Ngày chớm đông 2021)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét