Thứ Ba, 2 tháng 11, 2021

Thơ tranh NHẤT HÙNG - HOA VĂN

 




*******************

CUỐI NẺO ĐƯỜNG VỀ NHỮNG NỤ HOA 

 

Hoa Văn 


Thơ tình viết mãi không còn chữ

Gửi đến người xa những mến thương

Đã lỡ mùa tình nên lỡ cả

Dòng thơ năm tháng hắt hiu thường

 

Mùa thơ năm trước tròn cung bực

Đâu biết mùa sau lạc phím đời

Tình vẫn như tình cơn gió xoáy

Đời người nào biết chuyện tương lai

 

Tình có lung linh thơ mấy dòng

Cuộc đời trần thế kể như không

Như mây như khói chiều hoang tưởng

Đôi chút danh thơm cũng xót lòng

 

Gom ít tâm tình gửi đến nhau

Tưởng như trời đất đã quên màu

Tôi tìm em thấy trong mùa hiếm

Đời đã không còn những vết đau

 

Tôi vẫn yêu đời chân vẫn đi

Tìm trong vô thức tiếng từ bi

Ước mong vẫn mãi là mong ước

Để lại đời sau được những gì

 

Yêu thương câu chữ vuông tròn nghĩa

Một lối đi gần một nẻo xa

Sương khói mênh mông thuyền lạc bến

Còn đâu bến đợi biết đâu nhà

 

Nhạt thắm phai hương chuyện thế thường

Đã tàn cơn mộng áo văn chương

Niềm tin ngày ấy vàng trong dạ

Cái nghiệp tơ tằm cứ vấn vương

 

Tìm lại thời gian những tiếng cười

Cuộc đời còn được mấy ngày vui

Tìm trong cung bực lời thương cảm

Với tiếng thơ tình để thắm tươi

 

Tôi nghĩ tình em chẳng nhạt nhoà

Cho dù trời đất nổi phong ba

Vẫn yêu chữ nghĩa yêu ngày tháng

Cuối nẻo đường đời những nụ hoa.

07/14/2021

**********************




--

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét