Hoa hồng tặng em
Tặng em trăm cánh hoa hồng
Nhớ em từ dạo chưa chồng rong chơi
Ngày xưa tình vẫn đầy vơi
Nắng xuân xanh biếc da trời gấm hoa.
Đường xưa vạn nẻo mù sa
Nương theo lối nhỏ bóng tà huy bay
Sương đêm lạnh buốt đôi tay
Lòng như nuối tiếc tràn đầy nhớ thương.
Nhớ em áo trắng cổng trường
Tung bay tà áo con đường phượng rơi
Ngày xưa chung bước dạo chơi
Tình còn trong trắng khung trời mộng mơ
Lê Tuấn
Hoa Mai
Hoa mai ngơ ngác đợi chờ
Đường hoa xuân nở bây giờ đẹp không
Em đi tà áo lụa hồng
Chân son hài đỏ, xoay vòng dáng xinh.
Có ai chưa? hay một mình
Cho tôi làm kẻ si tình đi theo
Đường xuân vàng phố đèn treo
Đò tình bao chuyến mái chèo êm xuôi.
Chúa xuân nay đã đổi ngôi
Em là tiên nữ để tôi yêu nàng
Yêu từ ánh mắt dịu dàng
Đôi môi nồng ấm, mịn màng da thơm.
Lê Tuấn
2-02-2022
Tôi Là Hạt Bụi
Chỉ là hạt bụi bơ vơ
Nằm trong sa mạc đợi chờ gió bay
Luân hồi chuyển hoá vận may
Gió xuân nâng cánh theo mây đón về.
Cuộc tình giao hợp đê mê
Giọt rơi kết tụ chọn bề ái ân
Hạt bụi từ cõi phù vân
Hữu duyên tiền định, hoá thân làm người.
Hạt bụi mang một phận đời
Hồn đâu nhập xác đổi dời phong ba
Từ nay hồn ở trong ta
Ngao du sơn thuỷ ta bà trần gian.
Dường như tiền kiếp thân mang
Văn chương, thơ phú, chứa chan đoạn trường
Một đời trong cõi vô thường
Nhả thơ, viết sách, cúng dường thế nhân.
Nhìn kệ sách lòng phân vân
Từng chồng bụi bám, tần ngần cơn mê
Ngày nay sách vở bộn bề
Không ai muốn đọc, buồn tê tái lòng
Lạnh hồn ngọn gió phương đông
Xót xa cây cỏ ngoài đồng tuyết rơi
Xuân thay áo mới da trời
Văn nhân cũng muốn đổi dời đường xa.
Nào ngờ số phận đào hoa
Lụa hồng gió cuốn tơ ngà nhẹ bay
Em về hoa nở trên tay
Cho tôi ngơ ngẩn tình này trót mơ.
Tiếng chim khuyên hót trên bờ
Âm vang tiếng gọi bơ vơ thẹn thùng
Lời tỏ tình vẫn ngập ngừng
Bài thơ đang viết giữa chừng bỏ quên.
Từ nay đời biết gọi tên
Tình yêu thánh hóa bình yên mộng đầu
Cũng từ nay chạm nỗi sầu
Tình đời đen bạc thiên thâu dặm trường
Tà dương nhuộm tím cung đường
Tóc xanh nay đã khói sương bạc đầu
Không còn ngần ngại mưa mau
Lời thơ đã thảo đôi câu ân tình.
Lúc phiêu bạt chỉ một mình
Trầm luân chết đứng lặng thinh giữa trời
Tiếng nghe tha thiết rụng rơi
Ngàn đêm thức trắng chơi vơi đoạ đầy.
Giữa trời đất bao đổi thay
Mất đi từng mảng sương gầy thịt da
Súng buông rơi, chiến tranh qua
Đổi dời tranh chấp xót xa phận tù.
Người về chọn một đường tu
Bể dâu sóng vỗ, cho dù sắc không
Sông xưa xuôi chảy một dòng
Nửa đời trả kiếp, tấm lòng thuỷ chung.
Nhớ nhau ngày hội tương phùng
Thời gian hoá độ nghìn trùng cách xa
Một đời từng trải phong ba
Bây giờ ngắm bóng chiều tà ngả nghiêng.
Lê Tuấn
Ngày đầu năm khai bút
Nhìn lại đời đã cộng thêm một tuổi già
Tôi viết vần thơ lục bát để cảm nhận về cuộc đời
trong cõi vô thường. Mùng Một Tết Nhâm Dần 02-01-2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét