Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2022

Thơ Ý NGA

 


CÂY SI HỌA SĨ

Con ong, chú kiến lượn lờ
Dòng sông, ngọn suối đẹp bờ tre thêm
Vậy mà em đứng mình em
Tại sao anh thấy êm đềm bức tranh?
 
Không hoa, em đứng hiền lành
Tại sao hương ấy cứ hành hạ anh?
Chỉ một đôi mắt long lanh
Tại sao sáng sáng quẩn quanh đêm trường?
 
Hương là hương! Hương lạ thường!
Thương là thương quá! Có tường lòng cho?
Giai nhân mắc bệnh giả đò
Giả vờ, anh vẽ: hẹn hò đôi ta.

Á Nghi, 9-2-2014







ANH ĐỪNG LỘN XỘN, LĂNG XĂNG

Thiền sư hướng dẫn thiền sinh
Như em nhắc nhở chuyện: mình nhớ ta
Chữ tình thiền mãi như hoa
Mới tươi mơn mởn, thơm Nhà Tình Yêu.

Á Nghi, 9-2-2014






EM VẪN LÀ EM!

Nhúc nhích là em biết liền!
Không nhờ anh mà thêm duyên,
Không vì anh khen mà đẹp,
Hạnh, dung còn mất vẫn nguyên!
 
Nét đẹp tâm hồn, tự nhiên.
Như cây non chạm đất hiền
Không vì anh chê mà xấu!
Thảo nguyên nổi bật mọi miền.

Á Nghi, 9-2-2014






TẶNG HOA
Lễ Tình chưa đến, đã hoa?
Sao mà anh ngọt quá nha, thưa Chàng!
Thương anh vẫn giữ dịu dàng
Trong từng cử chỉ cho nàng của… Ai.
Á Nghi, 7-2-2014






CHỈ NHỚ MỘT ĐIỀU

Lần đầu tiên đón Tết
Một mình không có anh.
 
Em chẳng làm gì hết
Chỉ gửi quà Thương Binh
Viết thư về thăm hỏi
Lời tri ân chân tình

Ý Nga, 6.2.2022

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét